Nhật ký PHƯỢT
NHẬT KÝ PHƯỢT HÈ 2013
Phương Huyền
Lâu nay không thể đi đâu
Bởi vì bệnh tật bấy lâu hoành hành
Hiện tại nó tạm nhường anh
Tập hợp bè bạn tạo thành nhóm chơi
Dự tính đi khá nhiều nơi
Hà Giang, Lũng Cú, Cổng Trời, Yên minh
Đồng Văn phố cổ quê mình
Mèo Vạc - một chỗ chung tình bấy nay
Thác Bản Giốc- Tuyệt vời thay
Con đường số bốn đang xây dựng mà
Hành trang chuẩn bị đi xa
Con “chiến mã” tốt để mà đón đưa
Võng dù giống hành quân xưa
Những lúc nghỉ tạm buổi trưa ven rừng
Ngày đầu cũng thật là mừng
Bảy thành viên đã chung lưng dặm trường
Chuẩn bị mọi thứ khẩn trương
Hai hai tháng sáu- lên đường đi chơi
Năm giờ mới rõ mặt người
Tập hợp đông đủ một nơi - lên đường
Mai, Trị, Thông, Trác cùng Phường
Tuấn lý, Tuấn toán khẩn trương đi cùng
Đường đi thật đẹp- vui chung
Mặc cho đài báo : bão bùng lướt qua
Vậy là mỗi bước đi xa
Trời càng thêm đẹp thật là tạo duyên
Sáng nay nắng rọi, nắng xiên
Trưa đến một miền mới đẹp làm sao
Tuyên Quang mới qua năm nào
Năm nay thêm đẹp làm nao nao lòng
“ Hải Anh” chờ khách mỏi, mong
Bảy ông khách quý sẵn lòng nghỉ trưa
Ăn ngon, giá cả cũng vừa
Cám ơn cô chủ- thật ưa- tình người
Đường xa chớ có nên lười
Hãy nghỉ tiếng rưỡi, xin mời đi ngay
Đi được một chút- mưa bay
Tưới ướt đường này- đỡ bụi biết bao
Mười bảy giờ- sớm đâu nào
Hà Giang đã đến- chỗ vào nghỉ ngơi
Tắm giặt xong chọn một nơi
Nhà hàng “ Thiên Phú” chẳng rời khách quen
Rượu ngô ủ đã lên men
Uống êm giọng đấy- thật thèm, thật mê
Cá Ngạnh- bốn món- khỏi chê
Một bữa thật tuyệt- ra về nhớ lâu
Về khách sạn- đã ngủ đâu
Mải lên Phây búc, khoe nhau hành trình
Hai ba vừa mới bình minh
Lên đường để đến quê mình : Tam Sơn
Đường đi dịu mát, không trơn
Mưa nhẹ hôm trước- mát hơn mọi ngày
Cổng Trời Quản Bạ tới ngay
Chụp ảnh nơi này- lắm chuyện thật vui
Giữa đồng thiếu nữ ngủ vùi
Đôi gò bồng đảo cứ xui Tuấn sờ
Tam Sơn có bạn đang chờ
Một quán ăn sáng : mộng mơ ,rất tình
Lại rượu ngô đãi chúng mình
Chợ đông thiếu nữ thật xinh ra vào
Người Mông, người Tày, ngưới Dao
Xúng xính váy áo người nào cũng hay
Tám rưỡi ăn sáng xong ngay
Chín giờ rời khỏi nơi này- tiếp đi
Ven đường ngô tốt xanh rì
Bức tranh thật đẹp- vội chi đường dài
Kia có quán- quả không sai
Có soài, đào, mận- chủ nài khách mua
Mua vài thứ để buổi trưa
Yên Minh ăn tạm, khi vừa dừng chân
Nghỉ một chút- dưỡng tâm thần
Đường còn xa đó, góp phần khó đi
Bảo nhau cố gắng một khi
Đã đi phải đến, quản chi nhọc nhằn
Trời mưa, thêm chút khó khăn
Cứ đi Trời chỉ hỏi thăm thôi mà
Đường đến Lũng Cú còn xa
Cố gắng đến đó để ta cùng trèo
Trên đường qua chỗ Vua Mèo
Dinh thự to, đẹp, cheo leo xứ này
Tường đá chắc chắn lắm thay
Lô cốt kiên cố xưa nay vững vàng
Súng ống xếp một dãy ngang
Buồng từng bà vợ sóng hàng với nhau
Kho thuốc phiện, kho trân châu
Bà hai quản cả- trước sau vẹn toàn
Đi hết dãy dọc, dãy ngang
Xem xong mưa tạnh, lại càng nắng to
Đường xa ta còn phải lo
Đến cột cờ ngắm sao cho thỏa lòng
Mười bốn giờ đã xem xong
Quay lại đường cũ- một vòng cao nguyên
Đồng Văn- phố cổ một miền
Cà phê, ẩm thực- làm nghiền khách thăm
Quán bà Lan- dừng để ăn
Nhà nghỉ Lũng Cú cũng lăn ngủ liền
Ngủ sao sánh được thanh niên
Lão hai rưỡi dậy- cùng Tiên chuyện trò
Sáu giờ sáng phải ăn no
Lên đường đi tiếp chẳng lo mệt người
Cây cối ven đường xanh tươi
Đường quanh uốn lượn- vui cười khách thăm
Hai tư đi chẳng khó khăn
Con đường “ Hạnh Phúc” còn nằm trên cao
Mã Pí Lèng đèo đẹp sao
Dưới dòng Nho Quế- khác nào bức tranh
Nước trong xanh , uốn lượn quanh
Lưu luyến với khách- mời anh thăm nào
Hôm nay mải chơi làm sao
Loanh quanh đường núi- không vào ăn trưa
Gói xôi mua sáng là vừa
Uống thêm chai nước- bữa trưa xong rồi
Phải tranh thủ đi tiếp thôi
Cao Bằng đang đợi, đang mời bảy ông
Đường đi thỉnh thoảng mưa giông
Lại còn đang sửa, sao không chậm nào
Đến Cao Bằng thật muộn sao
Sáu giờ tối mới được vào nghỉ chân
“ Hằng Nga” nhà nghỉ quen thân
Tắm xong, ăn uống, người dần khỏe ra
Ngủ một giấc- thật đẫy đà
Sông Bằng khẽ hát- chút mà du anh
Ngủ đi- giấc ngủ an, lành
Hai lăm dậy sớm mà dành sức đi
Quảng Uyên, Trùng Khánh nghĩ gì
Bảy ông ưu ái, em thì nhớ thương
Lối đi dài, xấu đủ đường
Quyết đi đến đích- xem thường gian nguy
Thác Bản Giốc thật uy nghi
Ban mai chiếu rọi –Phương phi lạ thường
Ngắm không chán- thật dễ thương
Xem xong, nghỉ tạm, tìm đường về thôi
Đến đây nhóm chia làm đôi
Một về Hà Nội- một chơi Ba Hồ
Hôm nay Trời nắng, đường khô
Lối về hơi xấu: mấp mô, ổ gà
Cố gắng đi nhanh về nhà
Đồng Đăng lúc đến đã là tối lâu
Ngủ đi cho sức lại mau
Hai sáu dạo chợ trước, sau, mua quà
Năm rưỡi tối về đến nhà
Kết thúc chuyến phượt để mà hiểu thêm
Đất nước đẹp lắm- đừng quên
Tình cảm lúc xuống, lúc lên – khi nào
Mỗi khi gặp bước gian lao
Thể hiện rất rõ, kể sao tốt cùng
Thôi thì một chuyến chơi chung
Ngàn hai cây số đã cùng gian nan
An toàn điều đó là vàng
Chia tay vui vẻ- còn mang theo về
27/6/2013