Thứ Tư, 31 tháng 7, 2013

CHÍ PHÈO- THỊ NỞ

CHÍ PHÈO_ THỊ NỞ

                                      Phương Huyền

Bởi đời cũng lắm đắng cay
Vì sinh Bá Kiến- sinh ngay Chí Phèo
Bá Kiến giầu thì Chí nghèo
Chịu kiếp trâu, ngựa- phải theo hết đời
Nhưng mà chỉ tại ông Trời
Con giun xéo mãi, đâu nơi ăn, nằm
Đè nén kẻ chỉ trên răng...
Phải có những thằng như Chí mà thôi
Trên đời đủ mọi loại nồi
Tròn, méo...đủ cả- ôi thôi cuộc tình
Với Chí thị Nở thật xinh
Chị Hằng còn thẹn- bực mình ẩn đi ./


Chủ Nhật, 28 tháng 7, 2013

Thương thay !!!

CHÁU NHỎ ĐI CẤY
                                            Phương Huyền

Tuổi cháu phải được ăn, chơi
Học hành, tu dưỡng- cuộc đời dài thay
Thế mà nhỏ tuổi thế này
Bán mặt cho đất, lưng nay phơi Trời
Bởi vì từng chỗ, từng nơi
Cuộc sống còn khổ- kêu Trời còn xa
Bố, mẹ ốm liệt ở nhà
Cháu không lo cấy- có mà ăn xin ./

Thứ Ba, 16 tháng 7, 2013

Đừng tưởng

ĐỪNGTƯỞNG! 

Đừng tưởng cứ núi là cao
Cứ sông là chảy, cứ ao là tù
Đừng tưởng cứ dưới là ngu
Cứ trên là sáng cứ tu là hiền
Đừng tưởng cứ đẹp là tiên
Cứ nhiều là được cứ tiền là xong
Đừng tưởng không nói là câm
Không nghe là điếc không trông là mù
Đừng tưởng cứ trọc là sư
Cứ vâng là chịu cứ ừ là ngoan
Đừng tưởng có của đã sang
Cứ im lặng tưởng là vàng nguyên cây
Đừng tưởng cứ uống là say
Cứ chân là bước cứ tay là sờ
Đừng tưởng cứ đợi là chờ
Cứ âm là nhạc cứ thơ là vần
Đừng tưởng cứ mới là tân
Cứ hứa là chắc cứ ân là tình
Đừng tưởng cứ thấp là khinh
Cứ chùa là tĩnh cứ đình là to
Cứ già là hết hồ đồ
Cứ trẻ là chẳng âu lo buồn phiền
Đừng tưởng cứ quyết là nên
Cứ mạnh là thắng cứ mềm là thua
Dưa vàng đừng tưởng đã chua
Sấm rền đừng tưởng sắp mưa ngập trời
Khi vui đừng tưởng chỉ cười
Lúc buồn đừng tưởng chỉ ngồi khóc than
Đừng tưởng cứ chửa phải mang
Lắm tiền và khỏe là nàng theo ngay
Đừng tưởng cứ nốc là say
Cứ hứa là thật, cứ tay là cầm
Đừng tưởng cứ giặc là đâm
Cứ bè là bạn, cứ dân là lành
Đừng tưởng cứ trời là xanh
Cứ đất và nước là thành quê hương
Đừng tưởng quả hồng là ương
Cứ mềm là chín cứ trương là phồng
Đừng tưởng sống cứ lông bông
Cứ chết là hết đâu trông thấy hồn
Đừng tưởng cứ lớn là khôn
Cứ bé là dại, cứ hôn… là chồng
Đừng tưởng chẳng có thì không
Chẳng trai thì gái, chẳng ông thì bà
Đừng tưởng chẳng gần thì xa
Chẳng ta thì địch, chẳng ma thì người
Đừng tưởng chẳng khóc thì cười
Chẳng lên thì xuống, chẳng ngồi thì đi
Đừng tưởng sau nhất là nhì
Gần quan là tướng, gần suy là hèn
Đừng tưởng cứ sáng là đèn
Cứ đỏ là chín, cứ đen là thường
Đừng tưởng cứ đẹp là thương
Cứ xấu là ghét, cứ vương là tình
Đừng tưởng cứ ghế là vinh
Cứ tiền là mạnh, cứ dinh là bền
Đừng tưởng cứ cố là lên
Cứ lỳ là chắc, cứ bên là gần
Đừng tưởng nhiều tiền nặng cân
Cứ đông là đủ, cứ ân là nhờ
Đừng tưởng cứ vần là thơ
Cứ âm là nhạc, cứ tờ là tranh
Đừng tưởng cứ vội thì nhanh
Cứ tranh là được, cứ giành thì hơn
Đừng tưởng giàu hết cô đơn
Cao sang hết ốm, tham hơn hết nghèo
Đừng tưởng cứ bến là neo
Cứ suối là lội, cứ đèo là qua
Đừng tưởng chồng mẹ là cha
Cứ khóc là khổ cứ la là phiền
Đừng tưởng cứ hét là điên
Cứ làm là sẽ có tiền đến ngay
Đừng tưởng cứ rượu là say
Cứ gió là sẽ tung bay cánh diều
Đừng tưởng tỏ tình là yêu
Cứ thơ ngọt nhạt là chiều tương tư
Đừng tưởng phóng túng là hư
Cứ thích lại bảo tương tư suốt đời
Đừng tưởng đi là sẽ chơi
Lang thang dạo phố vào nơi hư người
Đừng tưởng vui thì sẽ cười
Đôi hàng nước mắt lệ rơi đầm đìa
Đừng tưởng cứ mực là bia
Bút sa gà chết cứ chia lại thừa
Đừng tưởng cứ gió là mưa
Bao nhiêu khô khát buổi trưa nắng hè
Đừng tưởng mùa hạ không ve
Sân trường vắng quá ai khe khẽ buồn…
Đừng tưởng thu là lá tuôn
Bao mối tình vội thì buồn bấy nhiêu
Đừng tưởng cứ thích vội yêu
Nhiều khi nhầm tưởng bao điều chẳng hay
Đừng tưởng tình chẳng lung lay
Chỉ một giấc ngủ, chẳng may … có bầu.
Đừng tưởng cung ắt có cầu
Nhiều khi thừa quá hại đâu chỉ mình
Đừng tưởng vua là anh minh,
Nhiều thằng khốn nạn, dân tình lầm than.
Đừng tưởng nhiều bạn một đàn
Là sẽ có kẻ mạn đàm suốt đêm.
Đừng tưởng đời mãi êm đềm,
Nhiều khi dậy sóng, bóp mềm tấm thân
Đừng tưởng cười nói ân cần,
Cảnh giác hiểm họa nó dần tan xương
Đừng tưởng trong lưỡi có đường
Nói lời ngon ngọt mười phương chết người
Đừng tưởng cứ chọc là cười
Nhiều khi nói móc biết người nghĩ sao
Đừng tưởng khó nhọc gian lao
Vượt qua thử thách tự hào lắm thay
Đừng tưởng cứ giỏi là hay
Nhiều khi thất bại đắng cay muôn phần
Đừng tưởng cứ thích là thân
Cứ đi phải đến, mỏi chân đứng ì
Đừng tưởng mây nặng như chì
Mưa ngày chẳng hết, vậy thì mưa đêm
Đừng tưởng nắng gió êm đềm
Là thuận thời tiết chẳng thêm bão bùng
Đừng tưởng góp sức là chung
Trục lợi tới cùng, một chẳng làm nên
Đừng tưởng cứ tiến là lên
Cứ lui là xuống, cứ yên là nằm
Đừng tưởng cả tháng có trăng
Ba mươi, mồng một thấy thằng Cuội đâu
Đừng tưởng cứ khóc là sầu
Nhiều khi nhỏ lệ tận sâu trong lòng
Đừng tưởng cứ nước là trong
Cứ xa thì nhớ, cứ mong sẽ về
Đừng tưởng cứ ế thì chê
Cứ giầu là có, nón mê là nghèo
Đừng tưởng quá gầy là eo
Cứ béo là nặng, cứ đèo phải ôm
Đừng tưởng ngậm miệng là khôn !
Ậm ừ qua chuyện là chôn cả mình
Đừng tưởng yêu mới là tình
Chỉ thích một phía bóng hình luôn mang
Đừng tưởng dưới đất có vàng
Vàng đâu chả thấy phí tan cuộc đời
Đừng tưởng tình đến tận nơi
Không yêu cứ lấy, mà mời chẳng xem
Đừng tưởng cứ nghèo là hèn
Cứ sang là trọng, cứ tiền là xong.
Đừng tưởng quan chức là rồng,
Đừng tưởng dân chúng là không biết gì.
Đời người lục thịnh, lúc suy
Lúc khỏe, lúc yếu, lúc đi, lúc dừng.
Bên nhau chua ngọt đã từng
Gừng cay, muối mặn, xin đừng quên nhau.
Ở đời nhân nghĩa làm đầu
Thủy chung sau trước, tình sâu, nghĩa bền.
Ai ơi nhớ lấy đừng quên
Cứ tưởng rằng được chẳng nên trò gì ./. (sưu tầm-chỉnh sửa)
Ô hô trâu thích nghe đàn
Mang đàn ra gảy tình tang...Trâu buồn

Thứ Năm, 11 tháng 7, 2013

Ván bài đời

VÁN BÀI ĐỜI

                        Phương Huyền

Tốt số đời đã ù thông
Ván này kính cụ thập hồng cụ ơi
Cửu vạn, bát sách có rồi
Thiếu chi chi nữa thì tôi cũng ù
Thất văn, tam vạn thì thu
Vận hên tứ cố- tạm bù hai tôm
Số rủi người đè, người ôm
Phận số có sẵn, chẳng hôm xoay chèo
Hơn thua, hay dở, giầu nghèo
Đành phải gánh chịu- bọt bèo cũng cam
Bài đời đã chót đa mang
Dù xoay sở lắm không sang chẳng giầu
Chữ nhàn nghĩ lại mau mau
An thân, bình lặng trước sau cũng ù

                    Tháng 7 năm 2013

Thứ Tư, 10 tháng 7, 2013

Thương lòng

THƯƠNG LÒNG

                                  Phương Huyền

“Yêu nhau mấy núi cũng trèo
Mấy sông cũng lội, mấy đèo cũng qua”
Từ xưa vang mãi câu ca
Thương em chẳng kể đường xa, hay gần
Thương Trăng phải đợi mấy tuần
Đầy, vơi, tròn, khuyết bao lần Trăng ơi
Thương sông những lúc đầy vơi
Thuyền ai vội lướt,xa nơi bến  bờ
Thương bông sim tím đứng chờ
Hiu hiu làn gió, vật vờ bông sim
Thương cho ai đó mải tìm
Hình Người in đậm trong tim mất rồi
Thương lòng bổi hổi bồi hồi
Mưa ngàn gió núi kệ tôi một mình
Anh thương trúc đứng đầu đình
Biết bao kỷ niệm mối tình chúng ta
Thương cho năm tháng cách xa
Làm sao xóa được tình ta với mình

Thứ Ba, 9 tháng 7, 2013

Nỗi long cha

NỖI LÒNG CHA

                                  Phương Huyền

Không tiền, chẳng của cho con
Se lòng mải nghĩ… mỏi mòn con ơi
Dạy con phong cách làm người
Đức, Nhân, Hiếu, Nghĩa ở đời thương nhau
Gắng rèn luyện, tu dưỡng mau
Xây nhà, dựng nước đời sau hơn nhiều
Một lòng chăm bẵm con yêu
Noi theo tiên tổ sớm chiều dạy con
Đá mòn nhưng dạ chẳng mòn
Ngàn năm xứng với nước non Lạc Hồng
Cha già cố sức, gắng công
Con trưởng thành vững , mới không phụ lòng
Một đời cha vẫn hằng mong
Gia đình hạnh phúc, sống trong AN NHÀN

                                  Tháng 7 năm 2013

Hoa đời

HOA ĐỜI

                              Phương Huyền

Cuộc đời đẹp lắm em ơi
Hỏi em có biết cuộc đời là hoa
Màu tím chung thủy- hoa Cà
Hoa Mai trắng muốt như là tuyết rơi
Hoa Cúc- vàng khắp đất trời
Hoa Hồng đỏ thắm một thời em ưng
Tràng dài hoa đỏ- Lộc Vừng
Hoa nở tưng bừng từ lúc hoàng hôn
Hoa Quỳnh lại rất là khôn
Trắng trong như ngọc- nở dồn đêm khuya
Tình Trăng –Hoa dễ sẻ chia
Tránh người khó tính, ngày kia hoa tàn
Tình xuân hoa đẹp đa mang
Giỡn đùa ánh nắng cả ngàn năm nay
Cánh rung nhè nhẹ- gió bay
Đời đẹp thế này- hoa đẹp thêm lên
Em ơi hãy nhớ đừng quên
Nhẹ nhàng, đôn hậu- mới nên duyên lành

                      Tháng 7 năm 2013

Thứ Hai, 8 tháng 7, 2013

Dạy con




DẠY CON

                             Phương Huyền

Đánh con mà mắt lệ nhòa
Bởi chưng đạo lý thôi mà… con ơi
Muốn con đứng vững giữa đời
Đủ sức vượt khó một thời khó khăn
Cuộc đời đâu chỉ đất bằng
Nếu không rèn giũa phải chăng hại mình
Muốn con từ thủa bình minh
Có đủ kiến thức, tự mình vươn lên
Chữ nhân, chữ hiếu ở bên
Dũng, trí , lễ , nghĩa vững bền tương lai
Đời người đến lắm chông gai
Kiến thức không có, sẽ sai suốt đời
Hãy hiểu bố nhé con ơi
Gia đình êm ấm một thời bình yên

Thời gian qua đi













THỜI GIAN QUA ĐI

                                       Phương Huyền

Thời gian đi qua mùa xuân
Cây cối, hoa cỏ muôn phần tốt tươi
Hơi ấm truyền khắp Đất Trời
Mầm nở chồi biếc- mưa rơi nhẹ nhàng
Mùa hạ thời gian đi ngang
Ngày nắng đổ lửa- đêm càng nóng hơn
Mưa to đổ xuống- đường trơn
Bão dông bất chợt, nước hờn dâng cao
Mùa thu thời gian đi vào
Trời xanh trong vắt trên cao rõi nhìn
Heo may- cây cỏ lặng im
Chạnh buồn nhớ đến hội Lim năm nào
Mùa đông thời gian buồn sao
Cây trút hết lá, trơ bao nhiêu cành
Mưa đông rét buốt lòng anh
Bâng khuâng trong dạ- để dành nhớ em
Thời gian mải miết đi xem
Mới xanh mái tóc- nay đem bạc rồi
Thương ai còn mải đứng, ngồi
Chưa tròn sự nghiệp- Riêng tôi an, nhàn
Nghĩ lại cả dòng thời gian
Phong ba, bão tố cũng đang xa vời
Còn những năm tháng cuối đời
Ung dung thăm thú nhiều nơi- đỡ buồn ./.

                                 Tháng 7 năm 2013

Chủ Nhật, 7 tháng 7, 2013

Làm ông, làm bà


LÀM ÔNG, LÀM BÀ
           (Thân tặng các bậc ông bà, cha mẹ )
                Phương Huyền

Có con mới được làm cha
Có cháu mới được lên bà, lên ông
Thương yêu, đùm bọc, hòa đồng
Việc làm, lời nói phải trông xa, dài
Dạy con, cháu từ sớm mai
Bằng gương mẫu mực, không sai,không nhầm
Kiên trì rèn giũa tháng, năm
Cử chỉ, lời nói, nết ăn, nết làm
Hiếu thảo không được tham lam
Kính trên, nhường dưới luôn mang trong người
Trong nhà đầy ắp tiếng cười
Vui vẻ hòa thuận một thời bình yên
Biết tôn trọng, nhớ tổ tiên
Trên mẫu mực, dưới ngoan hiền đáng yêu
Gia đình nề nếp mọi điều
Cõi trần hạnh phúc hơn nhiều cõi Tiên ./.

                                   8/7/2013