Thứ Sáu, 30 tháng 8, 2013

Buồn

BUỒN !!!

                         Phương Huyền

Trời ơi đất nước thật buồn
Cớ sao bác sĩ đi buôn mạng người
Sờ vào đâu cũng nực cười...
Chảy tràn nước mắt, sao tươi được nào
Trẻ chưa chết- lại chôn sao
Một giấy xét nghiệm- cho bao nhiêu người
Trình độ bác sĩ buồn cười
Học hành dốt nát- chữa người hay trâu
Lấy vốn tự có làm đầu
Trả lời dư luận làm sầu lòng ta
Hãy về vườn quét lá đa
Y đức đâu có để mà vênh vang
Chữ Nhân, chữ Đức là vàng
Tôi mong các vị luộn mang trên đầu
Tiền có là tất cả đâu 
Quyền có- làm bậy- vực sâu đón chờ ./.

Kiếp gà

KIẾP GÀ

                    Phương Huyền

Anh ơi sao vội chia tay
Để mình em lại cõi này buồn tênh
Giá mà cuộc sống xông xênh
Tự do chạy, nhảy lên ghềnh xuống ao
Nhưng mà đâu có được nào
"Được ăn", "được nhốt"...được bao nhiêu điều
Nhưng mà họ đâu có yêu
Nhồi cho đẫy diều để lớn cho nhanh
Để rồi thêm ít lá chanh
Thơm tho món nhậu tạo thành tiệc vui
Nói sao vẫn thấy ngậm ngùi
Anh đi được trước thì vui lắm mà
Mong anh siêu thoát kiếp gà
Còn em sớm, muộn cũng là theo anh ./.

Thứ Hai, 26 tháng 8, 2013

Về Bắc Giang

ĐI BẮC GIANG

                            Phương Huyền

Ai về Sơn Động Bắc Giang
Có rừng đẹp, rộng bảy ngàn héc ta
Tên gọi Khe Rỗ đấy mà
Thuộc xã An Lạc- ai là không mê
Đã đến là chẳng muốn về
Cây cỏ hoa lá- chẳng chê được nào
Có hai dòng suối đẹp sao
Một suối vàng óng, làm nao nao lòng
Nước suối như thể mật ong
Có nhiều đá đẹp lẫn trong nước vàng
Một suối dài, rộng mênh mang
Khe Đin tên gọi- tôi càng cố đi
Lội suối, câu cá- khôn bì
Chỉ câu một lúc là đi nướng liền
Cần mang một chút rượu Tiên
Thả hồn mây , nước say mèm mới thôi
Một ngày rong ruổi khắp nơi
Rừng cấm Sơn Động- đáng chơi, đáng vào ./.

                                                   26/8/2013

Thứ Bảy, 24 tháng 8, 2013

Biển cấm- cứ làm

BIỂN CẤM—CỨ LÀM


                     Phương Huyền

Việt Nam nhiều chuyện nực cười
Có lắm biển báo- trêu ngươi dân tình
Đồn rằng ở đất Hòa Bình
Biển cấm họp chợ phơi mình bấy lâu
Mặc xác mày phơi ở đâu
Dưới chân mỗi biển- ngược câu rõ ràng
Dân vẫn họp chợ đàng hoàng
Mặc kệ biển báo, dân càng họp đông
Chính quyền biết việc này không ?
Biết nhưng mặc kệ, việc ông… lơ huyền ./.

                                              24/8/2013

Về thăm Đà Bắc-Hòa Bình

VỀ THĂM ĐÀ BẮC

                         Phương Huyền

Đà Bắc- sao em ẩn mình
Thiên nhiên kỳ thú, thật tình, mộng mơ
Khu rừng nguyên sinh đang chờ
Cung, Phường và Tuấn từng giờ đến chơi
Hôm nay thứ bảy đẹp Trời
Năm giờ - xuất phát, đến nơi chân tình
Thác “Tà Khớp” đang chuyển mình
Tung bọt trắng xóa thật xinh- đón chào
Không khí mát mẻ làm sao
Một chút mưa nhỏ- lẽ nào không hay
“Vịnh Hiền Lương” tuyệt vời thay
Nút giao thông thủy- đất này tỏa đi
“Suối Láo”, “Hang Mưa” thần kỳ
Xã Cao Sơn đấy- cớ gì không thăm
Con suối mơ mộng thật chăm
Luôn luôn róc rách bao năm không ngừng
Ruộng bậc thang đẹp vô chừng
Xóm Dao, nhà cổ đón mừng ba ông
Tày, Mường sắc phục đẹp không ?
Lễ hội xuống đồng- mới tuyệt làm sao
Hãy gần Hà Nội chút nào
Để những ngày nghỉ, tôi vào đây chơi ./.

                          24/8/2013

Thứ Sáu, 16 tháng 8, 2013

Đừng ví em là biển

ĐỪNG VÍ EM LÀ BIỂN

Phương Huyền

Đừng ví em là biển xanh
Bởi lòng sâu thẳm mà anh khôn dò
Chín ngày mười trận sóng to
Mà anh say sóng thì lo việc gì
Mỗi ngày cát đến lại đi
Anh ơi, anh có kiên trì được không
Biển là khoảng rộng mênh mông
Mắt nhìn xa thẳm mà không thấy bờ
Biển thì chẳng cạn bao giờ
Nhưng anh luôn khát - chẳng chờ được đâu
Gió nhẹ nương được thuyền câu
Khi sóng bạc đầu cuốn mọi thứ theo
Sóng mơn bờ đá cheo leo
Biển khơi dào dạt nhưng nghèo tình thâm
Anh ơi chớ có ví nhầm
Để em hạnh phúc- nốt trầm bên anh ./.

Thứ Tư, 7 tháng 8, 2013

CẢNH GIÁC

CẢNH GIÁC


Mật ngọt thì ruồi chết tươi
Đời xưa răn dạy mọi người có nghe
Xung quanh điều xấu lăm le
Chỉ trực ta yếu- nó đè ta ngay
Chút nể nang, lúc chùn tay
Thế là miếng mỡ nằm ngay miệng mèo
Đi đâu hãy nhớ mang theo
Tinh thần cảnh giác hãy đeo bên mình
Mọi cạm bẫy hết rập rình
Yên tâm,Vui vẻ, Chung tình, Sống vui ./.

Chủ Nhật, 4 tháng 8, 2013

Không chồng

KHÔNG CHỒNG

                      Phương Huyền

Không chồng rất cực bạn ơi
Đêm về ôm gối một nơi- tưởng chồng
Nửa giường kia vẫn để không
Tủi phận không chồng hiu hắt ngày qua
Ra, vào ta lại với ta
Xuân xanh tàn lụi,hoa già úa đi
Thắm môi mà để làm gì
Nhà dột chỉ có cách đi ở nhờ
Ngày xưa nhớ mãi câu thơ
Nón không quai đội quay đơ, tròng trành
Ví như cầu ván không đanh
Cầu tre lắt lẻo lại thành khó leo
Ai ơi dù lấy chồng nghèo
Kẻo một mình ngán- hãy theo anh về ./.

Hẹn hò...

HẸN HÒ
                                                                                  
                          Phương Huyền

Bờ hồ thoáng, rộng, vui sao
Đôi nào đôi nấy ra, vào líu lo
Hoàng hôn đã tắt- tối mò
Trăng ơi Trăng hãy tỏ cho mặt hồ
Để cho cậu thấy mặt cô
Thì thầm nho nhỏ kẻo hồ lắng nghe
Chàng, nàng ấp ấp e e
Trăng nhòm thấy hết- Trăng che miệng cười

Thứ Sáu, 2 tháng 8, 2013

HOA HẠNH PHÚC

HOA HẠNH PHÚC

                                             Phương Huyền

Em là gió mát chiều hè
Hương thơm dịu mát- tiếng ve ru hời
Em là ngọn lửa anh ơi
Lòng anh bớt lạnh, sáng ngời đêm đông
Em là trăng tỏ- nhớ không ?
Soi từng trang sách, chẳng trông đến đèn
Em là nước mát hồ sen
Hương thơm dịu mát, anh đem tắm mình
Em là sương sớm lung linh
Đọng cành Mai nhỏ, chung tình lá xanh
Em là hoa đời dệt thành
Làm cho hạnh phúc đời anh vẹn toàn ./