NGƯỜI HÓA HỔ ( Liêu Trai )
Phương Huyền
Nguyễn Hộ - người ở Thái Nguyên
Là một người hiền- Kính, ái anh trai
Anh trai tên Hạ - thật tài
Díu dan kỹ nữ - Một hai lời thề
Mẹ cô gái thật u mê
Đòi sính lễ nặng – Hạ chê, bỏ liền
Kỹ nữ tên thật là Hiền
Mẹ Hiền muốn sống bình yên tuổi già
Lo tiền để chuộc Hiền ra
Hoàn lương cho tốt để mà yên thân
Có công tử tên Trọng Hân
Lại thích Hiền lắm – đôi lần đòi mua
Hiền bèn gặp mẹ xin thưa
Thoát kỹ viện rồi – vợ thừa người ta
Thôi thì gặp Hạ bàn qua
Đang bận tang mẹ - nên là trai tân
Hạ vui cố gắng bội phần
Dốc hết của cải, chỉ cần Hiền thôi
Trọng Hân tức tối một hồi
Gặp Hạ cãi cọ lôi thôi nửa ngày
Rồi sai thủ hạ giết ngay
Phơi thây Hạ đấy cả ngày – bỏ đi
Hộ thấy tức tối nhiều khi
Nhưng vì kém thế - vậy thì tính sao
Chỉ cách tìm bụi nấp vào
Thủ con dao nhọn tính sao giết thù
Nhưng nấp từ hạ tới thu
Việc bị bại lộ - kẻ thù vẫn yên
Hân thuê vệ sĩ ngày, đêm
Hộ mất cơ hội, đâu quên việc này
Luôn tìm cơ hội, vận may
Nấp bụi rậm, để ra tay bất thần
Nấp mãi, nấp mãi nhiều lần
Một hôm gió táp, mây vần, mưa to
Hộ sốt nóng, người co ro
Vội bò vào miếu đỡ lo ướt đầm
May gặp Đạo sĩ quen, thân
Kể qua sự việc , một lần giúp cho
Thay áo đi, lời nhỏ to
Phút sau Hộ thấy người co , tay dài
Vuốt sắc , lông mọc , tóc tai
Dữ rằn phát khiếp – đúng loài Hổ to
Nấp bụi, Hân tới ngay cho
Nhảy ra cắn xé, Hân lo mất đầu
Vệ sĩ đâm một nhát mâu
Hổ tát cái nữa cả sâu hai người
Đành chịu chết hết một đời
Đầu lìa khỏi cổ mỗi nơi thân mình
Trong miếu Hộ bất thình lình
Giật mình tỉnh dậy, thật tình kể ra
Vì vậy chuyện lan truyền xa
Con Hân có cớ để mà thưa quan
Quan truyền : Hân ác lại gian
Chuyện người hóa hổ xem càng liêu trai
Bèn không xem xét đúng, sai
Hộ trả thù được, anh trai yên lòng ./.
LỜI BÌNH
Người hóa Hổ - rất liêu trai
Ác giả, ác báo chẳng sai chút nào
Đừng coi là chuyện tào lao
Tu nhân, tích đức thế nào cũng yên
Trên đời chẳng ai làm phiền
An nhàn, tận hưởng cõi Tiên dưới trần ./.