Thứ Năm, 30 tháng 4, 2015

Lớp E ngày ấy- bây giờ




 LỚP E NGÀY ẤY – BÂY GIỜ

                             Phương Huyền

Lớp E ngày ấy – bây giờ
Bốn nhăm năm cũ, đợi chờ hôm nay
Anh Dũng ở Văn Giang này
Bạc phơ mái tóc, tình hay, nồng nàn
Bạn Bọc đến từ Tuyên Quang
Vẫn còn “trẻ lắm” nhiều chàng đắm say
Về đây tụ họp hôm nay
Hải Phòng bốn bạn, nơi này có duyên
Bạn Điều – Hiệu trưởng Thái Phiên
Chân, Thúy, Bắc dạy trường chuyên năm nào
Hà Nội mới đông làm sao
Phường, Thanh, Phúc, Cản, Lộc, Giao nhiệt tình
Châu, Dần cùng với bạn Vinh
Các bạn lạ quá – mà mình nhận ra
Chị Hợp cũng đã muốn già
 Mái đầu bạc trắng, mặn mà tình xưa
Ở Giảng Võ đến gần trưa
Thầy Thụy, thầy Tốn đến vừa sắp đi
Văn Giang gần lắm – xá gì
Cùng nhau gặp mặt vui vì tình xưa
Bốn nhăm năm tựa thoi đưa
Xưa còn trẻ lắm , giờ vừa bảy mươi
Gặp nhau trò chuyên, vui cười
Thăm hỏi gia cảnh, mọi người động viên
Hàng năm từ khắp mọi miền
Hãy về tụ họp, hàn huyên một ngày
Lớp E tình nghĩa xưa, nay
Già vui, khỏe mãi, tình này dài lâu ./.

                               30/04/2015


Chủ Nhật, 26 tháng 4, 2015

Chăm vợ ốm

 CHĂM VỢ ỐM

                              Phương Huyền

Em ơi làm nũng thế đủ rồi
Thuốc đều, ăn tốt - khỏe nhanh thôi
Để đi xe máy hai ta phượt
Thoải mái tự do ngắm đất, trời

Trên đời nhiều việc phải đấu tranh
Vượt lên gian khó - ắt sẽ thành
Mặc cho bệnh trọng – ta phải gắng
Thuốc đắng uống đều sẽ khỏe nhanh

                                  27/04/2015

Thứ Bảy, 25 tháng 4, 2015

Hoa cỏ

HOA CỎ

                              Phương Huyền

Hoa cỏ mới đẹp làm sao
Mỗi sáng anh ngắm – đâu nào dám quên
Hoa vàng quyến rũ trước thềm
Lá non xanh thắm , êm đềm bàn tay
Tỏa hương thơm mát – anh say
Đâu quên mỗi sáng…nơi này ngắm em ./.

                      25/04/2015

Thứ Tư, 15 tháng 4, 2015

Chị tôi

CHỊ TÔI
( Kính tặng chị yêu quý của tôi )
                       Phương Huyền

Chị tôi đã ngoại thất tuần
Cuộc đời vất vả, gian truân khôn lường
Sao ông Trời nỡ ít thương
Khi trẻ vất vả - con đường gian lao
Lấy chồng xa nhà biết bao
Bố chồng mất sớm – khó nào hơn đây
Cuộc sống đâu được đủ đầy
Hai sương một nắng thân gầy đảm đang
Chiến tranh nối tiếp gian nan
Chồng đi chiến đấu, mùa màng tự lo
Chăm mẹ, chăm con sao cho
Ăn ngon, mặc ấm hơn so với người
Ông Trời lại cứ trêu ngươi
Hòn tên, mũi đạn mỉm cười đón anh
Vợ liệt sĩ – chị lại giành
Khổ sở gánh chịu – sút nhanh thân gầy
Lo toan cuộc sống đủ đầy
Chẳng may con ốm, già đây nặng tình
Cuộc đời cũng rạng bình minh
Các cháu ngoan ngoãn lòng mình thảnh thơi
Chị đã yên tâm nghỉ ngơi
Thăm thú cảnh đẹp cho đời thêm xuân
Vui tuổi già – bát tuần gần
Chúc chị thật khỏe, cháu cần bà vui ./.

                               15/04/2015
                    ( Chị thăm cầu Nhật Tân )

Thứ Tư, 8 tháng 4, 2015

Bạn tôi trốn viện

 BẠN TÔI TRỐN VIỆN

                              Phương Huyền

NHẬT TÂN – cầu tuyệt vời sao
Bạn tôi nằm viện – cách nào đi thăm ?
Bốn bức tường viện cách ngăn
Những đau cùng thuốc, càng nằm, càng đau
Trốn thôi, đi chơi mau mau
Ngắm nhìn Trời, Đất bạc màu thời gian
Cây cầu đồ sộ, hiên ngang
Sông Hồng có rộng – đầu hàng ngay thôi
Vòng Nguyễn chí Thanh một hồi
Căm lũ lâm tặc – mất rồi cảnh Tiên
Rặng cây xanh ngắt một miền
Bây giờ trơ trọi – lũ điên làm liều
Thương lắm – Thủ đô mến yêu
Trở lại nằm viện – sớm, chiều thuốc thang ./.

                                08/04/2015



Thứ Sáu, 3 tháng 4, 2015

Chẳng sai chút nào

 CHẲNG SAI CHÚT NÀO

                         Phương Huyền

Lâu rồi mới lại đi tầu
Toa sáu giường chật – có đâu được ngồi
Tầng cao sáu chục phân thôi
Đầu luôn bị cộc khi ngồi thẳng lưng
Buộc phải nằm kiểu hấp, chưng
Của một loại cá – coi chừng nhừ xương
Sức trai – chắc cũng bình thường
Thân già mới thấy đáng thương thôi mà
Đau, mỏi chẳng dám kêu, la
Đến toa có ghế để mà ngồi thôi
Vậy là triệu rưỡi đi rồi
Xe máy xin cõng một hồi cũng xong
Thân già tự nhủ trong lòng
Kết cùng xe máy thong dong đường dài
Khí Trời thoáng đãng, dẻo dai
Càng đi càng khỏe – chẳng sai chút nào ./.

                      01/04/2015

Xin lỗi Huế

XIN LỖI HUẾ

                                 Phương Huyền

Người xưa có nói một câu
“Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ”
Thành Huế đẹp thật mộng mơ
Mà tôi dạo bước hững hờ như không
Người, xe đi lại thật đông
Mà tôi cảm giác chẳng trông thấy gì
Xin lỗi thành Huế một khi
Dịp khác ghé lại thăm vì Huế yêu ./.

                               02/04/2015