KHÓC VỢ
KHÓC VỢ
Phương Huyền
Giờ này em ở nơi đâu
Để anh lẻ bóng, ôm sầu khóc em
Bốn nhăm năm vốn đã quen
Có em gánh vác, việc đem nặng mình
Than ôi Thiên, Địa vô tình
Tử sinh hữu mệnh, cướp mình ra đi
Non xanh nước biếc làm gì
Tim, gan muối sát anh thì đau thương
Mắt nhòa, lệ chảy – đêm trường
Thương em nhớ lắm quãng đường em đi
Gian khổ em đâu xá gì
Vì chồng, con nhỏ quản chi sức gầy
Xa nhà ai giúp được đây
Chồng đi chiến đấu, dãi bày gió sương
Cho dù gian khổ chiến trường
Sánh sao cho được em đương nhọc nhằn
Con nhỏ đau yếu, kém ăn
Gia đình thiếu thốn khó khăn chất chồng
Mình ơi, em đã gắng công
Lúc nhàn yên hưởng em không chịu nào
Căn bệnh quái ác làm sao
Cướp mình đi mất, anh bao kinh hoàng
Em ơi về cõi Niết Bàn
Yên lòng lo việc anh đang gắng mà ./.
24h10 ngày 27/05/2015