ĐAM MÊ
Phương Huyền
Thế ư…đã tuổi bảy mươi
Vẫn còn đi phượt, vẫn cười thật vang
Sức khỏe mới thật là vàng
Hòa cùng nhịp sống, đàng hoàng dạo chơi
Cùng ngưa sắt đi khắp nơi
Túi thơ, bầu rượu xin mời nhàn du
Từ núi Việt Bắc mây mù
Thảm vàng Tây Bắc, trung du sắn lùi
Thanh Hóa, Nghệ An thật vui
“Nác” trà xanh đậm, mía lùi tuyệt sao
A Lưới cái thủa năm nào
Đường làm dang dở, biết bao nhọc nhằn
Nay đường đẹp – chẳng khó khăn
Ung dung yên ngựa, băng băng dặm trường
Quảng Nam,
Bình Định mến thương
Thanh Long Ninh Thuận, bưởi đường Đồng Nai
Hàng ngày quấn quýt cùng ai
Sức già sao vẫn dẻo dai…em chờ
Vườn cò Thốt Nốt Cần Thơ
Năm căn , đất mũi luôn mơ sánh cùng
Hôm nay thỏa sức vui chung
Dòng sông Vàm Cỏ…Những vùng dừa xanh
Thật hấp dẫn lạ - đón anh
Cù lao Lân, Phượng dệt thành tình ta
Làm sao đã gọi là già
Giời thương, Giời bảo còn là khỏe lâu
Mặc cho mái tóc bạc màu
Chân khỏe mạnh bước cùng nhau phượt nhiều ./.
09/10/2015