TIỄN BIỆT MẸ KÍNH YÊU
Phương Huyền
Hỡi ôi !!!
Thế là mẹ của chúng con đã ra đi mãi mãi
Vào một ngày đẫm lệ của Trời, kinh hãi mưa rơi
Mẹ ơi :
Có ai đang sát muối vào lòng người làm chúng con đau rát
quá
Mất mẹ rồi là mất cả bầu Trời đó mẹ ơi
Con không biết có bao nhiêu lời hay ý đẹp trên đời
Để khi nói về công lao của mẹ
Ngay cả đại dương bao la cũng trở thành nhỏ bé
Lòng mẹ mênh mông, sâu thẳm đến nhường nào
Ngày hôm
nay nội, ngoại, cháu , con, dân làng đẫm lệ dâng trào
Con xin tiễn biệt mẹ kính yêu về nơi yên nghỉ
Nhớ mẹ xưa :
Một cô gái tuyệt vời của ba làng Dục Nội
Hữu tộc vốn dòng thanh khiết, đẹp người, đẹp nết
Đã kết duyên cùng trai làng mang họ Nguyễn Công
Cùng chung một cánh đồng làng, cấy trồng khuya, sớm
Con nòi, cháu giống, thanh liêm, cao thượng, nhân từ
Mẹ đã nuôi dưỡng tâm hồn chúng con qua những lời ru
Mẹ đã sống trọn một cuộc đời làm vợ hiền , dâu thảo
Chia ngọt, xẻ bùi bát cơm tấm áo
Cặm cụi nuôi con, phụng dưỡng mẹ, cha
Nếp gia phong đầm ấm chan hòa
Một lòng cùng chồng dựng xây cơ nghiệp
Nội, ngoại, anh, em, họ hàng, trong xóm ngoài làng đều biết
Khen nết ăn, nết ở tròn trịa , lo toan
Khuyên răn cháu con làm điều nhân đức
Xin để lại đời sau một chữ phúc khắc ghi
Mẹ ơi :
Nhờ phúc ấm, đức dầy
Mẹ đã đi qua bao tháng ngày gian khó
Mẹ vun vén, chăm lo gây dựng gia đình
Mẹ cùng cha đã lo đủ đầy cho ba con trai, một con gái
Dựng vợ, gả chồng không giàu có, quan quyền nhưng đều nên
danh, nên giá hạnh phúc ấm êm
Trên đất làng Dục Nội mẹ đã sinh được một ông đồ chuyên dạy
chữ, trồng người mà học trò khắp trong Nam, ngoài Bắc
Lộc Trời đã cho mẹ được mười cháu: bảy nội, ba ngoại và
16 chắt ngoan ngoãn , thông minh, học hành đến nơi , đến chốn
Thương quá mẹ ơi
Lúc tuổi già sức yếu mẹ vẫn gắng sức trông nom, vun vén
gia đình
Khi mẹ yếu các con, cháu đã cố công chăm bẵm thìa cháo,
bát cơm bồi bổ
Xong…đã không lại được nữa rồi, mẹ ơi
Ới mẹ ơi
Dù có thuốc thang, tận tình đến mấy
Dù có nghĩa tình sâu nặng nhiệm màu đến đâu, thì số Trời
đã định
Mẹ hãy yên lòng về với tổ tiên
Than ôi, mẹ ơi
Dẫu chúng con đã biết : Sống là gửi, thác là về “sinh ký,
tử quy”
Nhưng trước phút biệt ly làm sao chúng con cầm lòng cho
được
Mẹ ơi con biết : chia là đau, lìa là khổ
Công ơn mẹ, cha mênh mông chất ngất
Công ơn dưỡng dục, sinh thành
Rồi đây các con không còn được trông thấy mẹ, các cháu chẳng
thể thấy được bà, các chắt biết gọi cụ ở đâu
Nội, ngoại, anh em làng nước không còn được thấy một con
người hiền lành chân thật
Ôi
thương nhớ xiết bao
Trước vong linh mẹ con xin hứa sống đẹp như mẹ, như cha
Cuộc sống bình lặng chan hòa, giữ gìn gia đạo
Mẹ ơi
Chín mươi mốt tuổi mẹ đi giờ đẹp, ngày lành, tháng tốt
Chín mươi mốt tuổi mẹ sống trọn vẹn một cuộc đời tảo tần,
nhân hậu bao la
Cháu, con xin ghi lòng tạc dạ
Quê hương bà con nội , ngoại vàng đá đinh ninh, tình sâu
nghĩa nặng
Mẹ Ơi
Tình như biển, nghĩa như sơn
Cõi dương gian chúng con luôn nhớ về mẹ kính yêu
Sống thì khôn,thác thì thiêng, nơi âm giới mẹ luôn phù hộ
độ trì cho quê hương, gia đình bà con chòm xóm
Thắp nén
hương thơm, lòng con quặn thắt
Vẫn biết linh hồn mẹ sẽ tiêu diêu nơi miền cực lạc, mà
sao chúng con vẫn nức nở, ngậm ngùi
Từ nay vắng bóng mẹ rồi
Cháu con đẫm lệ,ngút Trời nhớ thương
Than ơi ! mẹ ơi !
Con lạy mẹ trăm ngàn lạy, vĩnh biệt mẹ kính yêu
Ô hô ! ô hô ! ôi ! mẹ ơi !
21/3/2017
(24/ 02/ Đinh dậu )