Điếu tỉnh Hà Tây
ĐIẾU TỈNH HÀ TÂY
Hỡi ôi thế cục xoay vần
Càn khôn dời đổi, mấy lần thịnh suy
Một luồng gió mới thổi đi
Hà Tây quê lụa- tức thì hợp tan
Tưởng vĩnh hằng với thời gian
Ai ngờ bèo dạt , mây tan mấy hồi
Tháng bảy Mậu Tí vừa rồi
Hà nội sát nhập- hết đời tỉnh xưa
Hà Tây ơi đã tiễn đưa
Một miền ký ức cũng vừa hiện ra
Ba Vì phía Bắc trấn xa
Nơi thánh Tản ngự- thật là linh thiêng
Tây nam mây nước liên miên
Hương Tích một miền Phật Pháp thần thông
Phương Bắc sông Đà đẹp không ?
Hiền hoà sông Tích- cánh đồng Miền nam
Sông Đáy kết cùng Nhuệ giang
Bình nguyên trù phú lại càng điểm tô
Suối Yến, hang động lô nhô
Nụ cười ngây ngất- hỡi cô, hỡi chàng
Giọng ca trong trẻo ai mang
Trái mơ vàng mọng- làm nàng đắm say
Ước cho muôn vạn điều hay
Bình lặng mỗi ngày- hạnh phúc trần gian
Tây Phương cổ kính- bàng hoàng
Lặng im La Hán-hàng ngàn năm nay
Thánh hiền ngự Bối Khê này
Trăm gian linh ứng- hàng ngày khói hương
Trúc Lâm ai dựng một phương
Cụ Minh ngồi đó- tỏ tường thiện ngay
Chùa Đậu- Cụ Trường tỏ bày
Kim cương thánh hoá-chùa này, tích xưa
Đền Đông Quan- khói hương đưa
Mênh mông cô tịch-người xưa về trời
Nhị Hà-bãi Tự Nhiên ơi
Tiên Dung- Đồng Tử người trời nên duyên
Sáo diều- khúc nhạc diệu huyền
Quần tiên khánh hội- cõi thiên non bồng
Đường Lâm ai đắp đá ong
Hai vua giỏi trị thù trong , giặc ngoài
Sữa mẹ nuôi nấng những ai
Sáu ba tiến sĩ anh tài- đất linh
Thường Tín thật đẹp quê mình
Núi sông hùng vĩ , anh linh lạ thường
Đất trời khang thái ,tồn, trường
Lụa Hàng Vân đó đưa đường Hà Đông
Tám thơm ngan ngát hương nồng
Đất quê Chợ Cháy-còn không hỡi người ?
Vành nón xinh nở nụ cười
Ai về Chuông đó, đến nơi làng nghề
Chỉ hồng thêu đẹp thôn quê
Quất Động đem về muôn sắc đẹp thay
Sơn mài Duyên Thái đất này
Tranh đẹp –sinh động làm say bao người
Bốn phương cảnh đẹp vui tươi
Gỗ, đá Sơn Động-con người tài hoa
Áo dài Trạch Xá lượt là
Việt nam hương sắc-đi xa nhớ về
Phú Vinh đẹp cảnh làng quê
Mây tre chau chuốt-một nghề sợi nan
Mộc Chàng Sơn-thật vinh quang
Đình chùa tô điểm một làng nước mây
Lách cách réo rắt nơi đây
Làng dệt Phùng Xá-đất này có duyên
Tranh khảm đẹp nhất làng Chuyên
Bàn tay Thượng Hiệp-đẹp thêm muôn loài
Giang sơn quyến rũ những ai
Đào hoa, đượm sắc, tỏ tài Hà Tây
Cửa ngõ Thủ Đô- nơi đây
Gậy Trường Sơn đó- đất này sinh ra
Muôn năm theo bước ông cha
Giang sơn đất Việt- chúng ta tự hào
Vì tổ quốc- ý chí cao
Đem lại thống nhất-lẽ nào dừng chân
Mái tranh xưa lại ân cần
Đón dòng đổi mới-mười phần hơn xưa
Vẳng nghe khúc hát đò đưa
Mà còn đâu nữa bóng trưa ,tre làng
Sáo diều còn khúc ca vang
Lát gạch đường làng hay đổ bê tông
Đầm ấm thôn xóm- còn không ?
Hay đô thị hoá- mải trông thương trường
Hãy còn chan chứa yêu thương
Với đầy sức sống đời thường thôn quê
Than ôi còn những làng nghề
Trời xanh lồng lộng, đi về đâu đây ?
Mất đi hai chữ HÀ TÂY
Đông kia, đoài đấy ngất ngây phố phường
Em ơi em có còn thương
Sang sông còn đợi ,còn đương chờ đò
Vui đấy- đã hết âu lo ?
Về nhà chồng đã biết cho phận mình
Là hoạ hay phúc, phân minh
Con đường phía trước – dân tình hãy xem !
Quan trường chen chúc một phen
Còn chỗ hay lại ghé bên ngồi cười
Dân thôn nghe ngóng mọi nơi
Ruộng đất làm được, hay mời đứng xem
Một đời chao đảo đã quen
Hà Sơn Bình trước, nay đem hợp cùng
Phận làm hai- Hà Nội chung
Hạnh phúc chưa biết- mông lung sự đời
Nhưng mà thôi thế- thôi thôi
Chân bước một bước-Mặc đời gian lao
Của hồi môn lắm- tuyệt sao ?
Thủ Đô biết đấy- lẽ nào phụ em
Hiền hoà sông Đáy- đã quen
Dù cho lũ dữ- nhìn xem sông Hồng
Thướt tha áo lụa Hà Đông
Ngàn năm thanh lịch- sao không cần dùng
Nhà nào vươn mãi không trung
Nền móng Hoà Lạc- Đỡ cùng ,bền sao
Hương Tích- đất Phật - tự hào
Đưa hồn du khách lạc vào cõi tiên
Về Thủ Đô kể cũng nên
Môn đăng hộ đối-đôi bên đẹp lòng
Nhưng mà quá khứ sáng trong
Bỏ đi day dứt- lại mong không buồn
Kỷ niệm dào dạt – mưa tuôn
Tiễn người thắp một tuần hương tỏ lời
Nhớ thương lắm-HÀ TÂY ơi
Tình đời sâu đậm-một thời mến thương
Dù ở đâu cũng quê hương
Xin người chứng giám-lẽ thường HÀ TÂY
Thôi về đây ở lại đây
Ngàn năm còn đó, đất này Thủ Đô
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ