Thứ Hai, 26 tháng 11, 2012

Khen hoa lộc vừng


KHEN HOA LỘC VỪNG
                                             Phương Huyền

Bây giờ đã hơn mười giờ
Lộc vừng vẫn đẹp nên thơ thế này
Trời lạnh thi thật là hay
Hoa bền, nở đẹp- ban ngày thưởng hoa
Ngắm hoa nhâm nhi chén trà
An nhàn, vui vẻ tình già đắm say
Hôm nay hoa nở ban ngày
Yêu hoa lão khá khen thay Lộc Vừng
Thời tiết xe lạnh- thật mừng
Giữ hoa nở đẹp, một vùng đầy hoa


                                              27/11/2012


Phong tục lạ

TỤC LẠ NGƯỜI DAO
                                              Phương Huyền

Đọc bài về tục “ coong trình”
Một tục thật lạ- quê mình người Dao
Nơi em ở tận vùng cao
Muốn con khỏe đẹp, cần bao “coong trình”
Con cá nó vào ao mình
Là của mình đó, tội tình chi đâu
Từ khi em về làm dâu
Hỏi em đã hát bao câu “coong trình”
Thấy anh to khỏe- thật xinh
Là em lại muốn “coong trình” cùng anh
Từ xưa tập tục đã thành
Mời anh thăm bản- cùng anh “coong trình”
          
                                                 26/11/2012

Thứ Bảy, 24 tháng 11, 2012

Luật đời

Biết là cùng loại hay không ?
Cứ  xơi cái đã- bụng ông chưa đầy !!!

LUẬT ĐỜI

                                 Phương Huyền

Cuộc đời vốn rất công bằng
Gieo gì được nấy- phải chăng luật đời
Nhưng đâu ứng ngay tức thời
Còn chờ mầm nẩy, mưa rơi thấm mầm
Thời gian trầm chậm âm thầm
Chăm tốt, vun xới cây đâm bông dài
Rồi thì ngày một, ngày hai
Quả đời đã chín, hạt sai mẩy đều
Vòng đời, quy luật đáng yêu
Vì vậy sớm sớm, chiều chiều hãy lo
Làm việc thiện, đức nhỏ, to
Cây đời quả ngọt, sống cho an nhàn
Nếu mà quan ác, gian tham
Vơ vét chật túi- đời tàn mà thôi
GADDAFI vang một thời
Chịu thân đầy đọa ở nơi phố phường
Vợ, con bị chết, bị thương
Thử hỏi đã liệu con đường này chưa ?
Quyền hành, tham nhũng đón đưa
Phải nghĩ hậu quả- khi chưa muộn mằn
Luật đời vốn rất công bằng
Ứng ngay tức khắc- phải chăng bớt liều

                                             25/11/2012

Thứ Ba, 20 tháng 11, 2012

Bài thuốc dân gian hiệu nghiệm

lá dâu tằm
lá cải bắp già










MỌI NHÀ ĐỀU VUI

                                            Phương Huyền

Bài thuốc “Tiểu đường” thật hay
Lá Me một lạng, gai dày tươi xanh
Lá Dâu hái ở trên cành
Cũng dùng một lạng, mời anh trộn vào
Lá già Cải Bắp, ít sao ?
Không ! Cũng một lạng lẽ nào lại quên
Rửa sạch, phơi sương một đêm
Sáng cho vào ấm, đổ thêm nước nhiều
Đun sôi, nhỏ lửa thật đều
Cho cạn phân nửa- là điều nhớ ghi
Uống trong ngày, chẳng kiêng chi
Bảy ngày đều đặn, bệnh thì ổn ngay
Kiểm tra đường huyết hàng ngày
“Năm tư, sáu mốt” thật hay- hạ đường  *
Sau đó cách nhật thường thường
Ba ngày một ấm- phơi sương cho đều
Đường giảm- sức khỏe đáng yêu
Lượng cơm nên bớt, sớm chiều tập chăm
Tập đi ngày một siêng năng
Năm, sáu cây số, đi bằng đôi chân
Uống thuốc đều, luyện bản thân
Chắc chắn sức khỏe bội phần khỏe ra
Niềm vui, sức khỏe tuổi già
Đầm ấm, hạnh phúc, nhà nhà đều vui ./.

                                            2o/11/2012

* Đường Huyết cho phép từ 3,9 đến 6,4
Cây và lá me chua vẫn dùng cho vào canh rau muống luộc

Thứ Sáu, 16 tháng 11, 2012

LẠ--THỜI...

CÁI THỜI…………
                                          Phương Huyền
Cái thời gọi bố bằng anh
Sáng-ông, chiều-bố, tối thành mình-ta
Cái thời tình cảm, thật thà
Tùy túi nặng nhẹ thành ra thân- thù
Cái thời chỉ biết ô- dù
Đổi bạn thành thù, “đồng chí” mặc ai
Cái thời mặc kệ đúng, sai
Nhân cách không kể, mặt chai, ngượng mồm
Cái thời học hành lôm côm
Tiến sĩ này nọ vài hôm có bằng
Cái thời quan hệ lăng nhăng
Lừa thầy, phản bạn- phải chăng vì TIỀN
Cái thời tham nhũng liên miên
Chống ai, ai chống- nhiều miền kêu, la
Cái thời “Bằng” tựa lá đa
Tạo ghế “ngồi tót”, có ta, có mình
Cái thời cần cái mặt xinh
Đại biểu này nọ, tiền, tình thiếu chi
Cái thời rỉ rỉ gì gì….
Chỉ khổ lũ “vịt” chết vì “chim ưng”….*

                                           16/11/2011
( * Câu nói của Trần Khánh Dư )
...Dân là Vịt, lấy vịt để nuôi chim ưng có gì là lạ .




Thứ Ba, 13 tháng 11, 2012

Lộc vừng góc sân

HOA LỘC VỪNG 2012

                                Phương Huyền

Lộc vừng ra rất nhiều hoa
Từng tràng đỏ rực, như là đuốc soi
Ngày ngày ra ngắm, vào coi
Chăm hoa thật đẹp, hiếm hoi- lộc vừng
Bởi vì tối nở tưng bừng
Sáng ra đỏ gốc- một rừng cánh hoa
Nhàn vui ly rượu, chén trà
Bạn bè tâm đắc- Thưởng hoa LỘC VỪNG


                                    14/11/2012


DẬY AI ?

AI AI CŨNG BUỒN !!!
                                          Phương Huyền
                           (Về việc được mời dự 20/11)

Sáng nay nhận được giấy mời
Chuyện vài năm trước làm tôi thật buồn
Hiệu trưởng- theo kiểu con buôn
Giả vờ nhân nghĩa- luôn luôn lòe người
Cái nhân cái đức ở đời
Phải từ tâm khảm, đâu nơi nói nhiều
Khốn khổ lũ học trò yêu
Phải nghe dạy bảo những điều không đâu !!!
Một lời xin lỗi làm đầu
Thực hành không được còn cầu dạy ai
Thức khuya mới biết đêm dài
Nói hay làm dở, ai ai cũng buồn


                                           13/11/2012


Thứ Hai, 12 tháng 11, 2012

Thân tặng bạn Cung















HẾT MÌNH VÌ CHIM                     
 Phương Huyền
(Thân tặng ông Cung)
Bạn tôi rất mê chơi chim
Suốt ngày cám bã, kiếm tìm thức ăn
Đi đâu cũng chút lăn tăn
Chim khát hay đói, phải chăm thế nào
Vang nhà tiếng hót Chào Mào
Họa Mi, Cu Gáy đón chào khách thăm
Mỗi khi chuột nó hỏi thăm
Lòng đau như cắt- sánh bằng hụi tan
Lồng đẹp chau chuốt từng nan
Chim giống phải chọn, phải mang xa về
Lần mò tới những vùng quê
Chọn giống chim đẹp,hỏi nghề bẫy chim
Khó khăn xa mấy cũng tìm
Chim phải ưa nhìn, chim khỏe, chim hay
Trong nhà được cái đều tay
Bà vợ cũng thích chim này chồng mua
Vừa động viên, vừa say sưa
Chích Chòe vang hót, buổi trưa thanh bình
Vợ chồng như bóng với hình
Chăm sóc chu đáo, hết mình vì Chim ./.

                                     13/11/2012

Họa Thơ bạn



LÀM QUEN
                                               Phương Huyền
(Thân tặng ông Giảng- Bia Bà)
Gặp em ở quãng đường rừng
Dốc cao, đường hẹp, còng lưng đang trèo
Nhờ tôi đeo sắc qua đèo
Tôi thì rất mệt- cố đeo hộ mình
Cố đeo là một cực hình
Đeo rồi lại ốm, tội tình tôi mang
Đeo sắc lợi thiếp, hại chàng
Ghi đông xe đạp thì mang treo vào
Đeo vào đấy, đi dốc cao
Kẻ đèo người nắm, đỡ bao nhọc nhằn
Cù-Vân dốc mái khó khăn
Anh đèo em nhé, về thăm quê nhà
Cùng về thăm mẹ, thăm cha
Thăm làng thăm xóm, thăm nhà của em
Quãng đường anh giúp nên quen
Cố đeo, đeo sắc lại xem thân tình
Quen được em đẹp, em xinh
Anh đèo em nhé, chúng mình yêu nhau
Anh về sắm sửa trầu, cau
Chọn ngày tháng tốt, để mau đón về ./.

                                        12/11/2012



Chủ Nhật, 11 tháng 11, 2012

Lẽ đâu không về

LẼ ĐÂU KHÔNG VỀ
                                                Phương Huyền

Hôm nay về mái trường xưa
Kỷ niệm đầy ắp, vẫn chưa phai màu
Những năm gian khổ cùng nhau
Bốn mươi năm lẻ, trước sau vẹn tình
Ai về Phù Lỗ quê mình
Mái trường đầm ấm, đẹp xinh tuyệt vời
Từ đây trò tỏa muôn nơi
Mang dòng máu nóng, một thời dựng xây
Dòng xăng đi khắp đó đây
Chiến trường thắng lớn, công này có em
Xăng dầu một thủa đã quen
Tình nghĩa đằm thắm như xem một nhà
Cùng ôn kỷ niệm đã qua
Động viên tuổi già : vui, khỏe, sống lâu
Mặc cho đã bạc mái đầu
Hàng năm gặp mặt lẽ đâu không về ./.

                                             11/11/2012

Thứ Bảy, 10 tháng 11, 2012

TRUYỀN KỲ MẠN LỤC













Chuyện Phạm Tử Hư lên chơi
Thiên Tào
----------------------       Phương Huyền

Phạm Tử Hư quê Cẩm Giàng
Là người phóng túng, không sang, chẳng giầu
Thông minh vốn sẵn từ lâu
Học thầy Dương Trạm- trước sau vẹn toàn
Phạm sửa được tính ngang tàng
Trở nên người tốt, đàng hoàng, tình sâu
Thầy Dương Trạm chết đã lâu
Học trò tan cả, Phạm đâu dám từ
Làm lều coi mộ khư khư
Ba năm đói rét có dư mới về
Bốn chục tuổi- công danh chê
Về kinh học tập, mải mê sách, đèn
Cạnh Tây Hồ- sống đã quen
Một buổi sáng sớm ra xem mặt hồ
Bỗng thấy quân lính lô nhô
Dẹp đường quan lớn, lọng, cờ tung bay
Phạm bèn nhìn trộm- mới hay
Trong xe lại chính là thày Dương nay
Phạm vội sụp lạy thày ngay
Xua tay thày nói chỗ này không nên
Tối nay con đừng có quên
Qua đền Trấn Vũ- nửa đêm thày chờ
Tử Hư ngây ngất như mơ
Sắm sẵn rượu thịt, túi thơ gặp thày
Xin thưa: Thày mất bấy chầy
Mà thày hiển hách hơn ngày dạy con
Xin thày cho rõ nguồn cơn
Để con theo gót- tủi hờn xua đi
Thày rằng ta chẳng có gì
Trong lòng chữ tín luôn đi hàng đầu
Trọng chữ nghĩa, giữ tình sâu
Đức Đế Quân thấy ta đâu tồi tàn
Cho ta hầu giá tàn vàng
Lên chầu Thượng Đế đi ngang qua hồ
Gặp con là chút tình cờ
Âu là có chút Thiên cơ luận bàn
Với trọng trách ta đang mang
Trông coi thi cử- bảng vàng các khoa
Tử Hư mới vội lân la
Sao con chẳng đỗ để mà xứng danh
Xin thày chỉ rõ bại, thành
Bõ công kinh, sử học hành bấy lâu
Thày rằng: Anh sẽ đỗ đầu
Nhưng vì kiêu quá- đỗ sau vài lần
Trời bắt muộn, chậm bước chân
Cái kiêu, ngông có thì cần nhụt đi
Không kiêu đã đỗ tức thì
Kẻ sĩ đức tốt- mấy khi thiệt thòi
Ngày nay nhiều kẻ học đòi
Trường này, lớp nọ chẳng coi là gì
Lại còn tên, họ đổi đi
Nếu trượt- đổ tại quan thi mất tình
Nếu thành danh- lại hợm mình
Kiêu căng, ngổ ngáo, coi khinh mọi người
Học trò ta khắp mọi nơi
Đến khi ta mất họ thời bỏ đi
Anh thì cẩn trọng nể vì
Trông nom ngôi mộ chẳng khi nào rời
Nên ta để ý mọi nơi
Gặp anh nói một vài lời vì anh
Tử Hư mang truyện trong thành
Quan này, quan nọ rõ rành hỏi xem
Quan hình án- chỉ buông rèm
Nhận nhiều hối lộ mới đem gia hình
Quan thái y, người thật xinh
Nhưng mà dốt nát, coi khinh mạng người
Quan đầu triều chỉ ham chơi
Tham lam vô độ, nơi nơi oán cùng
Ra tay trấn áp lung tung
Những người cùng cánh- tiệc tùng thâu đêm
Cứ tưởng dân người ta quên
Oán hận chồng chất, tâu lên tận Trời
 Mạt vận sắp sửa đến nơi
Vênh vênh, váo váo dối đời mãi sao ?
Thày cười : cái ác khoác vào
Trồng gì được nấy, cần bao nhiêu ngày
Có điều chưa báo ứng ngay
Làm thiện, đức tốt số hay- ứng liền
Ở hiền sống được bình yên
Khi mất vui vẻ- cõi Tiên nương mình
Làm ác- tên ở u minh
Phải bị trừng phạt, Diêm đình đón ngay
Anh nên nhớ ở kiếp này
Tu nhân, tích đức- có ngày hiển vinh
Tử Hư xin thày cho mình
Theo thày một chuyến thiên đình, tham quan
Thày Dương cho một bảng vàng
Bảo rằng họ Phạm hãy mang về nhà
Sang xuân mới được mở ra
Tên những người đỗ để mà thử coi
Ta làm công việc xét soi
Thẩm tra kỹ lưỡng mới đòi chép biên
Xe mây vừa lướt bay liền
Sông Ngân vằng vặc- cõi Tiên tuyệt vời
Cung vàng, điện ngọc sáng ngời
Gió thơm hơi lạnh, rét người, thấm da
Vén mây nhìn xuống quê nhà
Mọi vật nhỏ bé như là que tăm
Tử Hư lễ phép hỏi thăm
Cung nào mà đẹp gấp trăm dưới trần
Thày Dương giảng giải một lần
Tử vi cung đó muôn phần oai linh
Mây hồng che phủ tài tình
Thượng Đế ngự đó, xét minh mọi điều
Hãy chờ ta, học trò yêu
Ta vào trình tấu, buổi chiều có tên
Đến chiều Phạm ngước nhìn lên
Viên quan áo tía xướng tên mình rồi
Ghế trạng nguyên- họ Phạm ngồi
Kỳ thi xuân tới ghi nơi bảng vàng
Thày trò đi khắp các hàng
Có cửa “Tích đức” có làng “Thiện nhân”
Ở Trần làm thiện bao lần
Yêu thương đồng loại, giúp bần, khó nuôi
“Thuận hạnh” là cửa phía xuôi
Gồm toàn người tốt, mặt tươi sáng ngời
Sau đó cùng thày tới nơi
“Nho thần” cửa ấy, xin mời con qua
Quan tốt đức độ hiền hòa
Các đời Trần, Lý gọi là Tiên ông
Trên Trời rộng khắp mênh mông
Trời mà sáng rõ là không lối về
Tạm biệt thày, trở lại quê
Sang xuân đã đỗ- đề huề vinh danh
Bao nhiêu việc dữ, việc lành
Thầy báo cho biết, thực hành- đời yên
Luôn tích đức,trọng người hiền
Để sau này mất- lên Tiên gặp thày


LỜI BÌNH

Những chuyện huyền hoặc đời này
Quân tử sao lại tin ngay lời đồn
Nhưng mà là chuyện dạy khôn
Đối nhân, sử thế trường tồn thế gian
Cho dù có được làm quan
Ơn thày dạy dỗ phải mang suốt đời
Còn chuyện tham quan cõi Trời
Có hay không có- một lời cho qua ./.


                                                  11/11/2012


Thứ Tư, 7 tháng 11, 2012

Đọc truyện ngắn Nguyễn Công Hoan

Phẩy tống quan tham về với khỉ
Xua bầy ác cẩu trốn chui hang
ĐỌC TRUYỆN NGẮN
NGUYỄN CÔNG HOAN
                               Phương Huyền
Ngồi chơi đọc truyện cụ Hoan
Từng mẩu tuyện ngắn- từng trang tâm tình
Đọc đi, đọc lại giật mình
Ngày nay đâu kém những hình, bóng xưa
Quan tham bao nhiêu cho vừa
“Bạc đẻ”vô khối vẫn chưa hài lòng
“Báo hiếu trả nghĩa cha”không !
“Báo hiếu trả nghĩa mẹ”ông thật lười
Than thân “Người ngựa, ngựa người”
Tình chồng nghĩa vợ: nực cười Tiếu Lâm
“Xuất giá tòng phu” là hâm
“Bạn tôi,vợ lẽ”chắc cầm dây cương
Làm gì có những tình thương
“Sáu mạng người”chết chuyện thường, có sao ?
“Thật là phúc”chuyện tào lao
“Bước đường cùng”đó Pha vào cửa quan
“Đồng hào có ma”nó làm
“Chiếc quan tài” nhẹ xoay ngang giữa dòng
“Thanh ! dạ”có đến đây không
“Tinh thần thể dục”lệnh ông phải làm
“Thằng điên”mày dám lang thang
Những “Thằng ăn cắp”cùng hàng với nhau
 Bạn bè quan hệ cho mau
“Oẳn tà là oằn”đó khác màu da ông
“Hai thằng khốn nạn” đứng trông
“Người thứ ba” đến thì không ổn rồi
“Hai cái bụng”thật lôi thôi
“Sáng-chị phu mỏ”một người dân quê
“Con ngựa già”đi lại về
“Công dụng cái miệng”nhà quê chẳng đầy
“Thế là mợ nó đi Tây”
Bỏ con “Phành phạch”ở đây kiếm tiền
Đời khác chi “Kép Tư Bền”
Tuy “Đào kép mới”chẳng nên trò gì !
“Thịt người chết”chẳng kể chi
Nhiều tiền, lắm của- quyền thì tham ăn
“Xin chữ cụ nghè”để răn
Có đâu muốn nghỉ- vẫn lăn vì quyền
Mà quyền lại đẻ ra tiền
Cái vòng khép kín- nên duyên ở đời
Chức, quyền Họ chẳng thể rời
Mặc kệ miệng lưỡi chê cười thế gian
Đọc truyện Cụ, cả ngàn trang
Thương người cùng khổ, nghĩ càng đớn đau
Mong cho con cháu mai sau
Đừng để như thế- nhắc nhau sửa giùm ./.

                      7/11/2012
Túi to đút mấy cũng vừa
Dù no đến mấy cũng chưa hài lòng
Kết quả quan tham
* Chữ trong ngoặc kép là tên truyện ngắn .

Thứ Hai, 5 tháng 11, 2012

Tình mặn

TÌNH MẶN
                                            Phương Huyền

Đã quen ăn đậm mất rồi
Cô nàng Muối Ớt yêu tôi thật lòng
Tháng trông, ngày nhớ, đêm mong
Bữa cơm vắng bóng, thì lòng nhạt tênh
Em đã theo tôi lênh đênh
Vào Nam, ra Bắc xông xênh một thời
Hàng ngày chỉ cần em thôi
Cuộc sống đạm bạc- một thời bình yên
Tuổi già lại càng thêm nghiền
Vắng em thì thật là phiền cho tôi
Em ơi chẳng thể chia đôi
Tình yêu muôn thủa, cuộc đời lên Tiên ./.

                                                 6/11/2012

Thứ Bảy, 3 tháng 11, 2012

Ngắm phong lan


NGẮM PHONG LAN
                                        Phương Huyền

Phong lan hoa tím thật bền
Mải phô sắc thắm, nên quên tuổi già
Ngày đi, tháng lại, năm qua
Dãi dầu sương gió, để mà khoe hương
Xưa kia đường đến chiến trường
Đầy rừng Lan đẹp có thương được nào !
Mải đi, chiến trận gian lao
Biết là em đẹp- lẽ nào ngắm em
Đường rừng chỉ chút ghé xem
Nay thì mới được đem em về "chồng"
Nhưng mà tuổi đã lên ông
Kể thì cũng tiếc- vì trông sức già
Mà em vẫn đẹp mặn mà
Ngắm đi, ngắm lại thật là dễ thương

                                               4/11/2012

Thứ Sáu, 2 tháng 11, 2012

Lời ru cháu ngủ




LỜI RU CỦA ÔNG
                     ( Tặng cháu bé bỏng của ông
                Ngày đón từ nhà hộ sinh về )
                                  Phương Huyền

Cháu ông hãy ngủ cho ngoan
Hay ăn, chóng lớn ông càng thêm yêu
Mai sau sớm sớm, chiều chiều
Chăm ngoan, lễ phép mọi điều lớn khôn
Rèn sao trong sáng tâm hồn
Khỏe mạnh, duyên dáng- lời đồn vang xa
Thành đạt,hiếu thảo, thật thà
Hạnh phúc trong nhà, trên dưới đều hay
Cháu ông hãy ngủ cho say
Lắng nghe ông dặn câu này mà theo
Có đức thì chẳng thể nghèo
Làm ăn ngay thẳng như trèo núi cao
Mặc dốc thẳm- đáng là bao
Sẽ vượt qua tất- lẽ nào dừng chân
Cho dù gian khó bội phần
Cháu ông trí lớn, muôn lần vượt qua
Hạnh phúc rạng rỡ trong nhà
Ông, Bà, Cha, Mẹ thật là mừng vui ./.

                                            3/11/2012
                                       (Ngày mậu thìn, tháng canh tuất,năm nhâm thìn)