Thứ Bảy, 5 tháng 7, 2014

Liêu Trai


HỒ GẢ CON
( Liêu Trai )
                          Phương Huyền
              

Lã Quý- Thiên quan họ Ân
Là người thủa nhỏ chuyên cần, rất gan
Trong làng có một nhà quan
Rộng lắm mà lại bỏ hoang lâu rồi
Không ai bén mảng tới chơi
Bởi đêm lắm chuyện- nơi nơi tin đồn
Quý cùng lũ bạn lớn khôn
Tổ chức tiệc rượu- lời đồn kể ra
Hẹn rằng ai đó vượt qua
Một đêm ngủ lại khu nhà bỏ hoang
Thì đãi bữa rượu đàng hoàng
Cao lương, mĩ vị- thật sang nhất đời
Lã Quý nói thẳng một lời
Chuyện ấy đâu khó- tôi thời tới ngay
Lũ bạn đưa đến cổng này
Và nói sẽ đợi đêm nay bên ngoài
Nếu mà có chút đơn sai
Kêu to một tiếng thấy loài yêu ma
Bấy giờ cả lũ chúng ta
Đồng thanh hét lớn: Yêu ma đâu nào !
Quý cười chẳng có làm sao
Rẽ đám gai góc đi vào nhà hoang

Hôm nay đầu tháng trăng tàn
Khó phân biệt được lối, hàng mà đi
Quý lên trên lầu tức thì
Trải chiếu nằm ngủ- ngắm khi Trăng tàn
Canh khuya Trăng lặn bình an
Chợt nghe lầu dưới, lời bàn nhỏ, to
Quý vờ ngủ- ngáy khò khò
Ghé mắt nhìn thấy phòng to dưới lầu
Nữ tỳ đi lại hồi lâu
Thấy người nằm ngủ, lại tâu chủ nhà
Ông chủ bước lại xem qua
Nhìn kỹ lại thấy đây là quý nhân
Ngài vừa mới ngủ khỏi cần
Đừng đánh thức dậy góp phần ngủ yên
Rồi gọi toàn gia đình lên
Mở hết các cửa, đừng quên thắp đèn
Quý vờ vừa tỉnh hơi men
Ông chủ tiến đến lại đem lời mời
Hôm nay là ngày đẹp Trời
Vu quy cho cháu vào nơi sang , giàu


Mời ngài hãy thức dậy mau
Vào tiệc mừng cháu bạc đầu, long răng
Quý rằng chót đến ngắm trăng
Chỉ mang chiếc chiếu- đâu bằng mang hoa
Chủ nhà vội xin nói qua
Được ngài hạ cố thành ra may rồi
Quý mừng và đã nhận lời
Xuống lầu đã thấy mọi nơi kết đèn
Tiệc đã đầy đủ bày lên
Nhà trai đã đến, hai bên chào mời
Chén vàng bày biện khắp nơi
Được vài tuần rượu- xin mời tự nhiên
Quý nghĩ thế nào mới nên
Làm chứng- cái chén tạo nền tiệc sau
Lấy bỏ túi áo cho mau
Giả vờ say rượu ngả sau bàn này
Mặc cho gia chủ đến lay
Ông khách tôn quý nằm ngay cạnh bàn
Tiệc tan, dầu hết đèn tàn
Mọi người về cả, Trăng vàng lặn lâu
Suốt buổi Quý có ngủ đâu
Hừng đông đã rạng Quý mau ra về
Sờ lại túi áo- thật mê
Chén vàng làm chứng hết chê, vẫn còn
Chúng bạn khỏi chê gan non
Vật chứng đang còn, nghèo khó kiếm đâu ?
Bèn kể mọi chuyện từ đầu
Chúng bạn tin thực- trước, sau phục tài
Sau Quý nhờ học miệt mài
Thi đỗ tiến sĩ- Khâm sai tỉnh Đồng
Họ Chu bèn thết tiệc ông
Sai mang chén quý mới không lỗi mời
Nhưng mà có bảy chiếc thôi
Niêm phong còn đó- một thời biến đâu
Quý hỏi xuất sứ từ đầu
Bộ chén có được đã lâu không dùng
Cất kỹ ở trong một thùng
Niêm phong cẩn thận- Ai dùng lấy đi
Ông cười, có chuyện lạ kỳ
Tan tiệc về lấy để đi tặng ngài
Quả cùng loại chén- không sai
Đầu đuôi kể hết- trong, ngoài thất kinh
Mới hay Hồ rất là linh
Vật ngoài ngàn dặm- thật tình lấy chơi
Dùng xong lại cất đúng nơi
Không dám giữ lại- một đời thiếu đâu
Chuyện hay xin kể hồi lâu
Hồ có phép lạ- một mầu liêu trai ./.

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ