Vô Đề
VÔ ĐỀ
Phương Huyền
Trời mưa đọc sách thâu đêm
Những dòng tuôn chảy thành quên ngủ rồi
Mải miết đọc mãi không thôi
Tâm tình, thế sự
đôi hồi nghĩ suy
Sáu mươi tám năm qua đi
Quãng đường gian khó quản chi ngại ngùng
Từ bữa cơm chẳng đủ lưng
Vẫn thẳng lưng bước không ngừng vươn lên
Hàng ngày vẫn nhớ không quên
Sống không hổ thẹn mới nên con người
Thất thập đã sắp mỉm cười
Non sông cảnh đẹp, chẳng lười vẫn chơi
Cứ xe máy lượn khắp nơi
Túi thơ, bầu rượu – cuộc đời lên Tiên ./.
17/*09/2014
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ