Thứ Bảy, 29 tháng 11, 2014

Khinh Ông


KHINH ÔNG…

                        Phương Huyền

Trên đời có nhiều kiểu lừa
Tình, danh, tiền, tuổi ngày xưa có nào ?
Tại sao ông thích tuổi cao
Để làm gì chứ - lẽ nào lừa chơi
Lấy đâu trăm tuổi ông ơi
Nếu được trăm tuổi về Trời mau mau
Ông đã đầy đủ sắc, màu
“Anh hùng” chưa đủ - ngày sau hãy bàn
“Giáo sư” chắc hẳn chưa sang
Vậy mà khoác mãi, lòe hàng chúng dân
Ông không tôn trọng tiền nhân
Dân chúng ngàn lần chẳng trọng ông đâu !!!

                            29/11/2014

Thứ Sáu, 28 tháng 11, 2014

Quan tham thì dân gian



QUAN THAM – DÂN GIAN

                               Phương Huyền

Tiếc thay cho một kiếp người
Đỏ thì  đỏ  đấy đâu tươi được nào
Ghế ngồi đã thật là cao
Lại tham lam quá – mà sao vẫn ngồi
Những lời “vàng ngọc” vứt rồi
Dân phải nghe nhớ - quan tôi phán mà
Tài sản “ khiêm tốn” gọi là
Dăm ba biệt thự, bao la đất vườn
Bàn tay bẩn thỉu còn vươn
Thâu tóm quyền bính, giống ươm khi về
Đề bạt chức sắc quá ghê
Để còn kiếm chút về quê tiêu sài
Người xưa đâu có nói sai
Quan tham dài dài – Thì loạn dân gian ./.

                          28/11/2014


Thứ Năm, 27 tháng 11, 2014

Tam Đảo giữa đông



TAM ĐẢO GIỮA ĐÔNG

                            Phương Huyền

Tam Đảo mới vắng làm sao
Ngày đông vắng lắm người vào, người ra
Đến đây chỉ thích ngắm hoa
Hoa Mua sắc thắm mặn mà tình quê
Hoa Cà mới thật là mê
Đèn lồng thắp sáng sao chê được nào
Thác Bạc- trên đường đi vào
Móng Rồng rải khắp, đón chào khách thăm ./.

                           27/11/2014

Nàng Hoa Tam Đảo



NÀNG HOA TAM ĐẢO

                           Phương Huyền

Cho dù đá cứng đến đâu
Hoa nở vẫn đẹp một mầu đỏ tươi
Dạo chơi chỉ có ba người
Xa xa Thác Bạc reo cười đón ông
Đường hoa rực rỡ đẹp không ?
Đã mùa đông đến ai trồng, ai chăm ?
Hoa Đà Lạt mới sánh bằng
Hoa tươi sắc thắm thì năng ngắm nàng ./.

                           26/11/2014


Thứ Ba, 25 tháng 11, 2014

Buổi chiều



Mấy nhời phi lộ về bài thơ BUỔI CHIỀU :
Sở dĩ bài thơ này ra đời là : Trong cái buổi cuối cùng của
Chuyến LÃNG DU TAM ĐẢO ,ông Cách ngồi ở nhà viết
Thơ, còn hai chúng tôi lộn ra đường để tránh làm ồn ào khiến
Ông bị phân tán tư tưởng không tập trung vào công việc của mình .

BUỔI CHIỀU

                     Phường Bàn

Mải chờ ông Cách làm thơ
Chọn từ, chọn chữ lơ ngơ lộn dòng
Lộn đi, lộn lại chưa xong
Lộn lên , lộn xuống còn mong lộn gì ?

                               25/11/2014

Một miền lãng du




MỘT MIỀN LÃNG DU

                          Phương Huyền

Khách sạn HANVET tuyệt thay
Tam  Đảo  nơi  này  đón  tiếp  ba  ông
Lên chơi nghỉ dưỡng giữa đông
Ân cần, chu đáo thôi không phải bàn
Nhà ăn ghế đặt hai hàng
Mời ba ông ngự- đàng hoàng đưa cay
Hàn huyên tâm sự mê say
Ở đây ba ngày, dạo thác hai tua
Thơ văn đàm đạo vui đùa
Tinh thần sảng khoái, hoa mua khoe màu ./.

                            25/11/2014


Nghỉ đông


NGHỈ Ở TAM ĐẢO

                             Phương Huyền

Tam Đảo mùa lạnh mới qua
Xem  ra có mấy  ông già  kỳ thay
Tam Đảo cảnh đẹp thật hay
Non xanh nước biếc mỗi ngày ngắm xem
Buổi sáng khá lạnh đó em
Sương sa dày đặc mải đem che Trời
Nắng vàng thiếu ở mọi nơi
Chờ mãi, chờ mãi xin mời nắng lên
Có chút hơi nóng ấm thêm
Thảm xanh, hoa thắm êm đềm ngày đông
Tam Đảo quyến rũ mấy ông
Một ngày vui vẻ non bồng thật hay ./.


                       24/11/2014

Thứ Tư, 12 tháng 11, 2014

Cổ học tinh hoa

KHI TRẮNG – LÚC ĐEN

                           Phương Huyền

Trời nắng Dương Bố đi chơi
Mặc áo trắng đẹp, ngời ngời sức trai
Nửa đường gặp lúc mưa dai
Nhà quen trú tạm, dám nài nghỉ lâu
Áo, quần ướt cả còn đâu
Áo thâm thay tạm, ướt lâu rét người
Nhưng kìa- mặt Trời đã cười
Tam biệt mọi người Dương Bố về ngay
Đến nhà chó sủa rất gay
Dương Bố tức quá ra tay đánh liền
Vợ chạy ra bảo không nên
Sáng đi áo trắng – trưa quên- đen sì
Bản thân anh có nghĩ suy
Mà đánh con vật – vậy thì có nên ?

LỜI BÀN

Đi thì trắng, về lại thâm
Bản thân không tỏ, tức lầm cho ai
Con vật đâu biết chỗ sai
Lỗi tại mình đó – chấp loài vật sao ?
Ở đời sự việc khác nào
Người đời không hiểu – bàn vào, bàn ra
Hay , dở tự mình hiểu mà
Đừng trách nghị luận – mới là người khôn ./.

                         13/11/2014 


Chủ Nhật, 9 tháng 11, 2014

Láng giềng


LÁNG GIỀNG

                          Phương Huyền

Láng giềng cần lắm ai ơi
Bán anh , em  đấy – mua  nơi ở gần
Mỗi người góp sức một phần
Muốn tốt cuộc sống- rất cần cảm thông
Đừng tham lam quá, hỡi ông
Chỉ biết mình được, chẳng trông người ngoài
Ai chả có lúc chót sai
Cần nhất biết sửa , thì ai chấp nào
Hàng ngày gặp mặt : Hỏi, chào
Quan tâm, giúp đỡ, biết bao ân tình
Nhớ câu “Mọi người vì mình”
“Mình vì người” đấy, thì tình bền lâu
Xưa dù đi những nơi đâu
Nay lúc bạc đầu – hàng xóm gần nhau
Động viên khi ốm, lúc đau
Vui vẻ, thông cảm, trước sau chân tình
Vì bạn đấy – chính vì mình
Hòa đồng thật tốt – hơn tình anh, em ./.

                            7/11/2014

Thiếu và thừa


THIẾU VÀ THỪA

                          Phương Huyền

Bao giờ cho đến ngày xưa
Vật chất tuy thiếu, nhưng thừa tình yêu
Thịt, gạo phân phối đâu nhiều
Nhưng thừa sức khỏe – Bao điều không lo
Vải đâu được mua tự do
Nhưng mà luôn kín chẳng cho nhòm vào
Bây giờ vải lắm làm sao
Mà luôn thừa thịt khác nào mời xem
Nói  ít  thì  lọt  tai  em
Thừa lời, lắm chuyện, việc đem mặc mày
Cưới xin mới thật là hay
Tiệc bày đơn giản, tình này bền lâu
Nay thì cưới phải lo âu
Vài trăm mâm cỗ - tình đâu vài tuần
Thiếu cơm ăn, thiếu áo quần
Tình người sâu đậm, góp phần yên, vui
Thừa bia uống, nhiều rượu mùi
Thiếu tính kiềm chế, ma xui giết người
Thiếu nhậu nhẹt, thừa tiếng cười
Thiếu thốn nhiều thứ, tốt tươi mọi điều
Thiếu để cuộc sống đáng yêu
Hơn thừa đáng ghét, sớm chiều phải lo ./.

                          09/11/2014