Khổ đau
KHỔ ĐAU
Phương Huyền
Than ôi Thiên, Địa vô tình
Tử sinh hữu mệnh – để mình lẻ đôi
Đã đành – mệnh số thật rồi
Ngày, đêm anh vẫn bồi hồi nhớ em
Mỗi sáng lọc cháo đã quen
Từng giờ uống thuốc đã đem thuộc lòng
Vậy mà em lại thong dong
Niết Bàn em tới , anh mong em về
Anh đâu còn được nghe chê
Những khi thuốc đắng, khi về nặng chân
Còn đâu mỗi ngày nhiều lần
Nâng em ngồi dậy – tấm thân yếu mềm
Em ơi đang sống ấm êm
Em lại đi vội – anh thêm nát lòng
Anh cùng con, cháu đều mong
Em nơi cực lạc
vui trong an nhàn
06/06/2015
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ