Một thời lên TIÊN
MỘT THỜI LÊN TIÊN
Phương Huyền
Lo xong cỗ cưới ở quê
Về nhà cơm muối, có
mê không nào ?
Mỡ máu chẳng thể tăng
cao
Đường máu lẽ nào làm
hại ông đây
Anh “GÚT” là kẻ bầy
nhầy
Vậy mà chịu lão, chân
này không đau
Làm gì cũng nghĩ :
trước, sau
Tránh đi cái xấu, một
màu bình yên
Ai ơi chớ làm lão phiền
Để yên cho lão lên
Tiên, rồi về
Cuộc sống bình lặng,
say mê
Cứ xe máy phượt – nẻo
quê an nhàn
Mặc cho cuộc sống phũ
phàng
Mặc cho kẻ dọc, lũ
ngang trên đời
Im lặng – vàng đó ai
ơi
An nhàn cuộc sống – một
thời lên TIÊN ./.
07/11/2016
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ