ĐI và VIẾT
Xin lỗi cụ Hồ : Làm thơ tôi vốn chưa ham
Đi nhiều, biết lắm thì làm sao đây
Vừa đi, vừa viết cho hay
Viết, viết, viết mãi đến ngày quy tiên
ĂN TRƯA Ở TÂY NINH
NGỌC TUYẾT-Quán ở Tây Ninh
Chủ quán xinh sắn, có tình tuyệt sao !
Làm cho quý khách bước vào
Đến Hồ Tôn Hiến cũng nao nao lòng *
Giới thiệu đặc sản tuyệt không ?
Món thạch sùng núi- mới trông :vàng, ròn
Ăn vào mới thấy rằng ngon
Ăn rồi, ăn nữa lại còn muốn thêm
Ăn xong mà vẫn cứ thèm
Ăn nhiều thì có còn tiền trả đâu ?
Nhóm trưởng suy tính hồi lâu
Gán ngay anh Quảng-với câu dặn dò
Trông anh tuy nhỏ- đừng lo !
Anh Quảng rất khỏe- gan to hơn người
Ngọc Tuyết-em mới mỉm cười
Em muốn nhóm trưởng ở chơi ít ngày
Kinh hồn- nhóm trưởng chuồn ngay
Về xe ngồi đợi, ghế này kín bưng
Mọi người còn cứ lừng khừng
Đường xa, trời nắng thì đừng nhiễu nhương
Mộc Bài- cửa khẩu quê hương
Lượn qua cho biết- quãng đường còn xa
Mua ít thôi- để về nhà
Đường về hay tắc- thì quà bỏ thôi
Nghĩ đi, nghĩ lại một hồi
Ở quán Ngọc Tuyết- sao tôi lại chuồn !!!
Tháng 7năm 2006
Phương Huyền
* "Hồ Tôn Hiến" một nhân vật trong chuyện Kiều của cụ Nguyễn Du
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ