MỖI KHI TẾT ĐẾN,XUÂN VỀ-ĐANG SAY CHỢT TỈNH CƠN MÊ VIẾT LIỀN
KHAI BÚT XUÂN ĐINH HỢI
Đinh hợi lão đã sáu hai
Mà nhà với cửa như vài cành cây
Che lên một tấm vải dầy
Chưa mưa đã ướt, nóng ngây ngất người
Ngẫm ra mọi sự trên đời
Số hẩm hưu -chịu-kêu trời quá xa
Trách sao ông lão trời già
Không thí tôi chút- gọi là số hên
Ông ơi sao nỡ bỏ quên
Để sáu hai mới sắp nên làm nhà ./.
KHAI BÚT XUÂN MẬU TÝ
Mậu tý sang xuân lão sáu ba
Mới xong làm cửa với làm nhà
Trông lên thua kém người nhiều lắm
An nhàn , sung sướng vẫn là ta
Trông xuống không ai sướng bằng mình
Bầu rượu , túi thơ dặm viễn chinh
Ngắm cảnh, ngắm người- đời dâu bể
Nước non phong cảnh thật hữu tình
KHAI BÚT XUÂN KỶ SỬU
Kỷ sửu mùa xuân đã đến rồi
Lão nay mới có sáu tư thôi
Sức khoẻ, trí tuệ còn xuân chán
Sánh cùng nhật nguyệt , với đất trời
Thất thập -cổ nhân xưa nay hiếm
Lão mong chừng ấy sống trên đời
Ung dung tự tại đi đây đó
Ngắm cảnh- cùng xem thế sự đời
KHAI BÚT XUÂN CANH DẦN
Đến rồi đấy ư Canh Dần ơi
Mưa xuân phơi phới nhẹ nhàng rơi
Dứt đi nóng nực năm kỷ sửu
Qua đi vất vả của một thời
Đã có sáu lăm lá vàng rơi
Có sức vượt lên một đời người
Xuân đến dịu đi lòng thanh thản
Gắng khỏe tồn tại với đất trời
KHAI BÚT NĂM TÂN MÃO
Canh dần qua đi , Tân mão tới
Tuổi sáu lăm lão đã qua rồi
Mong cho sức khoẻ xuân mãi mãi
Thoả trí tung hoành thả sức chơi
Một năm vất vả đã qua rồi
Bà lão đón xuân tuổi sáu mươi
Bệnh đến sơ sài, rồi khỏi hẳn
Gia đình hạnh phúc thoả sức cười
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ