Thứ Ba, 13 tháng 9, 2011

NHỚ VÕNG

NHỚ VÕNG

Nhớ xưa cùng võng ngủ rừng
Bây giờ đã khác- xin đừng quên em
Hành quân, trận mạc đều đem
Nếu xa một phút, thì xem “vắng chồng”
Bây giờ anh còn nhớ không ?
Lòng em ôm trọn anh trông sao trời
Mỗi khi có hạt mưa rơi
Tăng kia che kín cả nơi em nằm
Mà anh cũng thật là chăm
Đêm, ngày anh nhớ anh nằm cùng em
Tuy già anh cũng đã quen
Cùng em- cánh võng, mải xem truyện Kiều
Võng ơi: Yêu đến là yêu
Tình già, sớm sớm chiều chiều cùng em !

     
                                        Phương Huyền

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ