Theo chân cụ Bút Tre đi chơi hè
ĐI CHƠI HÈ 2010
Nóng chưa từng có xưa xa
Tôi cùng ông Gụ-Sa Pa tránh liền
Mười lăm tháng sáu bình yên
Năm rưỡi xuất phát, đến miền Sa Pa
Sáng nay nắng nhạt , hiền hoà
Đi Sơn Tây để rẽ qua Tây Đằng
Đây vẫn là miền đồng bằng
Sắp đến vùng núi, mây giăng đỉnh đèo
Lũng Lô đèo ấy cheo leo
Bây giờ bạt phẳng-“hò’reo nỗi gì (*)
Đường xa nắng gắt, ngại chi
Ông Phường, ông Gụ quyết đi đến cùng
Thanh Sơn, Thu Cúc, Liên Trung
Đèo Khế, Văn Chấn, ở cùng Ba Khe
Nghĩa Lộ đẹp tuyệt- đồi chè
Cánh đồng trải rộng đang khoe lúa vàng
Xa xa nhiều ruộng bậc thang
Vừa gặt mà lại đã đang cấy cầy
Ông Gụ mải ngắm em này
Suýt nữa tông thẳng xe ngay vào Phường
May mà tay lái kiên cường
Mưa trơn mặc kệ, coi thường đèo cao
Gạo nếp Tú Lệ đâu nào ?
Dẻo, thơm thích lắm- làm sao mang về ?
Lướt đi qua những vùng quê
Đặc sản mang về, con cháu cùng ăn
Trời lại đang mưa lăn tăn
Đèo cao Khau Phạ- Khó khăn vượt đèo
Trên đèo mưa vẫn bám theo
Liệu đi hết đèo mưa có ngơt chăng
“Không nhìn’ đã thấy là “Căng’’
“Chải”ra mới thấy không bằng dưới xuôi
Đêm qua ngủ cạnh con suồi(suối)
Mơ, nước chảy lớn như trời mưa to
Trời lạnh ông Gụ lại ho
Tôi không ngủ được, dậy lo ngồi thiền
Ông Gụ sấy giầy liên miên
Tiếng kêu to quá tôi thiền làm sao ?
Mười giờ đi ngủ thôi nào
Mai dậy đi sớm, đèo cao đang chờ
Đường đi đẹp tựa trong mơ
Thác chảy trắng xoá-Khăn bờ vai ai ?
Dịu dàng ánh nắng ban mai
Đường đi uốn lượn,suối dài đi theo
Hết dốc rồi lại đến đèo
Than Uyên thật đẹp- Chè theo bên đường
Tân Uyên phố xá phô trương
Ai bảo nghèo lắm –coi thường vùng cao!
Bữa trưa có xoàng đâu nào ?
Đã ngon lại dẻ- làm sao quên “mình”
Ô Qui Hồ- đèo thật xinh
Vừa dài ,vừa đẹp cho mình đắm say
Ai ơi nhớ mãi nơi này
Lối vào Thác Bạc ở ngay bên đường
Thời tiết mới thật dễ thương
Sa Pa thường thường mười tám độ thôi
Hiện thời nhiệt độ dưới xuôi
Xấp xỉ bốn chục- kêu trời còn xa
Nơi đây mát mẻ hiền hoà
Chỉ thương Bà vợ- ở nhà nắng nôi
Điện lại có,mất đôi hồi
Quạt không chạy được làm người nóng thêm
Sa Pa ở nữa- có nên ?
Bát Xát đang đợi, đừng quên đường về
Bản Xèo-tên một vùng quê
Đường đi thật đẹp, đến mê lòng người
Mường Vi, Bản Vược xinh tươi
Mà đường khổ lắm, làm người mệt hơn
Trưa rồi phải nghỉ ăn cơm
Tìm cây bóng mát,hương thơm giữa rừng
Mắc võng nằm dãn cái lưng
Buổi chiều đi tiếp đến vùng Lào Cai
Tìm nhà nghỉ, có phòng hai
“Như Ý” dùng được, đến mai khoẻ liền
Xe tắm, người tắm- như tiên
Mua đào mỏ quạ-sao quên được quà
Năm hôm ông mới về nhà
Đón tay các cháu, gọi là thảo thơm
Tối nay ngủ lại khoẻ hơn
Khách sạn Như Ý không hờn, không chê
Năm giờ sáng dậy đi về
Không về đường cũ, vì mê Sông Hồng
Cứ đường đất vòng bờ sông
Khấp kha khấp khổm lồng bồng khó đi
Nắng thì gay gắt một khi
Cả một buổi sáng không đi được dài
Chiều về đến đường Ba Hai
Nhựa đấy-đất phủ bên ngoài-bụi tung
Đoạn sửa, đọan đắp lùng bùng
Sắp tối, đường xấu đi chung sao đành
Ai cũng muốn về cho nhanh
Nhưng mà tôi mệt nên đành về sau
Tắm xong ăn uống- khoẻ mau
Kết thúc một chuyến-cùng nhau thăm đường
Ông Gụ cùng với ông Phường
Đến hè năm tới tìm đường lại đi
21/06/2010
Phương Huyền
(*)Thơ Tố Hữu :Đèo Lũng Lô anh hò, chị hát
(*)Thơ Tố Hữu :Đèo Lũng Lô anh hò, chị hát
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ