Thương cháu
THƯƠNG CHÁU
Vẳng nghe “Bánh khúc nóng đây”
Khuya rồi thúng bánh còn đầy thế kia ?
Tiếng rao lảnh lót đêm khuya
Mà lòng đau quặn, sẻ chia nhọc nhằn
Thương cháu kiếm miếng cơm ăn
Mà sao khuya sớm mải lăn với đời
Tuổi cháu phải được ăn, chơi
Học hành rèn luyện, giúp đời mai sau
Thế mà đội thúng, bước mau
Đường khuya,giá lạnh trước sau kiếm tiền
Phải lo ăn, mặc trước tiên
Nói chi đến học, đến tiền vui chơi
Ngày, đêm bán bánh khắp nơi
Xin hỏi ông Giời- ông có biềt chăng ?
Xin ông một chút công bằng
Cho cháu được học, bớt chăng nhọc nhằn
Xin người bớt miếng cơm ăn
Cho cháu được học, được bằng bạn vui ./.
Mùa đông năm 2001
Phương Huyền
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ