Chẳng dám tin
ĐƯỜNG ĐỜI CÓ LẮM CHÔNG GAI |
CHẲNG DÁM TIN
Phương Huyền
“Thức khuya mới biết đêm dài”
Người xưa từng nói cấm sai câu nào
Họ cần mình- tốt làm sao
Sáng, trưa, chiều, tối biết bao tâm tình
Nghĩ rằng họ tốt với mình
Thật là sai toét, sau sinh sự gì ?
Chữ ngờ ai học mấy khi
“Chèo đò” nghề ấy tôi vì chữ TÂM
Chữ ĐỨC luôn chẳng rời thân
Dạy bảo con trẻ, mười phân vẹn mười
Dậy cho chúng biết làm người
Bảo cho chúng sống trên đời có nhân
Làm việc thì phải KIỆM, CẦN
Đối nhân sử thế, vạn lần xét suy
Chân thành trong từng bước đi
Sống cho ngay thẳng, đừng vì LUỒN, XIN
Chữ TÌNH, chữ NGHĨA giữ gìn
Trước sao, sau vậy phải tin đường đời
Thế mà tôi gặp đôi hồi
Tưởng tình nghĩa lắm làm tôi tin người
Đừng vì thơn thớt nói cười
Nghe ngọt bát sáo của mười con voi
Đường đời quan sát kỹ coi
Chẳng dám tin được, xét soi kỹ càng
Một lời nói tựa ngàn vàng
Tình cảm là quý lúc sang CẦU KIỀU ./.
15/2/2013
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ