Thứ Tư, 31 tháng 8, 2011

Đi chơi Quan Sơn

ĐI CHƠI QUAN SƠN

Phương Huyền


Chọn mãi mới được một ngày
Không mưa, không nắng- làm say lòng người
Đi du ngoạn- các ông ơi
Địa điểm được chọn là nơi thanh bình
Quan Sơn- phong cảnh hữu tình
Mau đi tới đó, cho mình thảnh thơi
Mười tám- chưa có mặt trời
Phường, Đồng, Cung, Tuấn đi chơi một ngày
Chúc Sơn- lối đi thật hay
Đường không rộng lắm- nhưng may vắng người
Đồng quê rau, lúa xanh tươi
Không khí thoáng đãng- lòng người nhẹ tênh
Đi dọc theo một dòng kênh
Xa xa mây, núi bồng bềnh- cõi Tiên
Bốn ông đã đến một miền
Hữu tình, sơn thủy liên miên một vùng
Khá khen cho ông lão Cung
Quận công làm thử, sướng cùng nước non
Dạo chơi khắp chỗ lối mòn
Đây vắng vẻ quá- đâu còn thích xem
Lít rượu ông Tuấn đã đem
Ốc thì đắt quá- say mèm sao đây ?
Thôi thì tình nghĩa chẳng dầy
Bỏ đi đến chỗ vui thay – Hòa Bình
Kim Bôi- nơi ấy thật xinh
Có suối nước nóng- ngâm mình có nên ?
Qua chợ Kim Bôi chẳng quên
Mua đôi gà béo, thịt mềm, thơm ngon
Rượu mang một lít- hãy còn
Lặc lè luộc chín, măng non đem xào
Nhà sàn mát mẻ nên vào
Bốn ông thưởng ngoạn- khác nào động Tiên
Chén anh, chén chú- liên miên
Vui vẻ , thoải mái ở miền nước mây
Ăn rồi phải nghĩ sao đây ?
Mắc võng ngủ tít- vườn cây tuyệt vời
Hai giờ- phải dậy về thôi
Đường về không gặp nắng nôi, mưa rào
Đường to, phẳng, đẹp làm sao
Thăng Long- Đại lộ lẽ nào bỏ quên
Một ngày đổi gió- đã nên
Tạo thêm sức lực- đi trên đường đời
Hẹn ngày lại cùng đi chơi
Thăm thú phong cảnh- cho đời đẹp thêm ./.

19/8/2011

Theo chân cụ Bút Tre đi chơi hè

ĐI CHƠI HÈ 2010

Nóng chưa từng có xưa xa
Tôi cùng ông Gụ-Sa Pa tránh liền
Mười lăm tháng sáu bình yên
Năm rưỡi xuất phát, đến miền Sa Pa
Sáng nay nắng nhạt , hiền hoà
Đi Sơn Tây để rẽ qua Tây Đằng
Đây vẫn là miền đồng bằng
Sắp đến vùng núi, mây giăng đỉnh đèo
Lũng Lô đèo ấy cheo leo
Bây giờ bạt phẳng-“hò’reo nỗi gì (*)
Đường xa nắng gắt, ngại chi
Ông Phường, ông Gụ quyết đi đến cùng
Thanh Sơn, Thu Cúc, Liên Trung
Đèo Khế, Văn Chấn, ở cùng Ba Khe
Nghĩa Lộ đẹp tuyệt- đồi chè
Cánh đồng trải rộng đang khoe lúa vàng
Xa xa nhiều ruộng bậc thang
Vừa gặt mà lại đã đang cấy cầy
Ông Gụ mải ngắm em này
Suýt nữa tông thẳng xe ngay vào Phường
May mà tay lái kiên cường
Mưa trơn mặc kệ, coi thường đèo cao
Gạo nếp Tú Lệ đâu nào ?
Dẻo, thơm thích lắm- làm sao mang về ?
Lướt đi qua những vùng quê
Đặc sản mang về, con cháu cùng ăn
Trời lại đang mưa lăn tăn
Đèo cao Khau Phạ- Khó khăn vượt đèo
Trên đèo mưa vẫn bám theo
Liệu đi hết đèo mưa có ngơt chăng
“Không nhìn’ đã thấy là “Căng’’
“Chải”ra mới thấy không bằng dưới xuôi
Đêm qua ngủ cạnh con suồi(suối)
Mơ, nước chảy lớn như trời mưa to
Trời lạnh ông Gụ lại ho
Tôi không ngủ được, dậy lo ngồi thiền
Ông Gụ sấy giầy liên miên
Tiếng kêu to quá tôi thiền làm sao ?
Mười giờ đi ngủ thôi nào
Mai dậy đi sớm, đèo cao đang chờ
Đường đi đẹp tựa trong mơ
Thác chảy trắng xoá-Khăn bờ vai ai ?
Dịu dàng ánh nắng ban mai
Đường đi uốn lượn,suối dài đi theo
Hết dốc rồi lại đến đèo
Than Uyên thật đẹp- Chè theo bên đường
Tân Uyên phố xá phô trương
Ai bảo nghèo lắm –coi thường vùng cao!
Bữa trưa có xoàng đâu nào ?
Đã ngon lại dẻ- làm sao quên “mình”
  Ô Qui Hồ- đèo thật xinh
Vừa dài ,vừa đẹp cho mình đắm say
Ai ơi nhớ mãi nơi này
Lối vào Thác Bạc ở ngay bên đường
Thời tiết mới thật dễ thương
Sa Pa thường thường mười tám độ thôi
Hiện thời nhiệt độ dưới xuôi
Xấp xỉ bốn chục- kêu trời còn xa
Nơi đây mát mẻ hiền hoà
Chỉ thương Bà vợ- ở nhà nắng nôi
Điện lại có,mất đôi hồi
Quạt không chạy được làm người nóng thêm
Sa Pa ở nữa- có nên ?
Bát Xát đang đợi, đừng quên đường về
Bản Xèo-tên một vùng quê
Đường đi thật đẹp, đến mê lòng người
Mường Vi, Bản Vược xinh tươi
Mà đường khổ lắm, làm người mệt hơn
Trưa rồi phải nghỉ ăn cơm
Tìm cây bóng mát,hương thơm giữa rừng
Mắc võng nằm dãn cái lưng
Buổi chiều đi tiếp đến vùng Lào Cai
Tìm nhà nghỉ, có phòng hai
“Như Ý” dùng được, đến mai khoẻ liền
Xe tắm, người tắm- như tiên
Mua đào mỏ quạ-sao quên được quà
Năm hôm ông mới về nhà
Đón tay các cháu, gọi là thảo thơm
Tối nay ngủ lại khoẻ hơn
Khách sạn Như Ý không hờn, không chê
Năm giờ sáng dậy đi về
Không về đường cũ, vì mê Sông Hồng
Cứ đường đất vòng bờ sông
Khấp kha khấp khổm lồng bồng khó đi
Nắng thì gay gắt một khi
Cả một buổi sáng không đi được dài
Chiều về đến đường Ba Hai
Nhựa đấy-đất phủ bên ngoài-bụi tung
Đoạn sửa, đọan đắp lùng bùng
Sắp tối, đường xấu đi chung sao đành
Ai cũng muốn về cho nhanh
Nhưng mà tôi mệt nên đành về sau
Tắm xong ăn uống- khoẻ mau
Kết thúc một chuyến-cùng nhau thăm đường
Ông Gụ cùng với ông Phường
Đến hè năm tới tìm đường lại đi

21/06/2010
Phương Huyền

(*)Thơ Tố Hữu :Đèo Lũng Lô anh hò, chị hát

Bao giờ cho đến ngày xưa





BAO GIỜ CHO ĐẾN NGÀY XƯA


Bao giờ cho đến ngày xưa
Con người tình nghĩa-đón đưa- mời chào
Đâu coi mâm cỗ quá cao
Phần người lớn lắm- làm sao chê cười
Bây giờ đã bớt phần người
Phần con quá lớn- vậy thời nghĩ sao ?
Một đồng nhỏ- chẳng là bao !
Mà câm như hến- lẽ nào không chê
Bao giờ mới hết u mê
Phần người trở lại miền quê : Yên Hòa
Ngồi rồi nghĩ chuyện đã qua
Đau lòng thấy kẻ người ta nhìn vào
Không hiểu dạy dỗ làm sao ?
Hiệu trưởng trường quận- lẽ nào không oai !
Cứ quyết- mặc kệ đúng- sai
Chẳng tình- chẳng nghĩa- mặc ai- mặc đời
Miễn không sảy chuyện thì thôi
Nếu lỡ sảy rồi-mặc kệ cho sai
Mọi lời đều bỏ ngoài tai
Chỉ câm như hến-mặc ai nói gì
Bảo ngươi –hãy tỉnh lại đi
Nếu không thì dạy cái gì trò đây
Thương thay con trẻ hiện nay
Học thầy như thế- thì mày hỏng thôi
Nhớ rằng : Sống ở trên đời
Có nhân- có nghĩa, đi đôi mới bền ./.

                 30/8/2011
                           Phương Huyền

Chủ Nhật, 14 tháng 8, 2011

Đọc thơ Trần Đăng Tuấn


ĐỌC THƠ TRẦN ĐĂNG TUẤN


Hãy xem Đăng Tuấn làm thơ
Lên voi rồi- đã đến giờ xuống thôi
Âu cũng là một chuyện đời
Ngồi ở ghế đó chịu chơi, làm trò
Nếu không vì chuyện nhỏ , to
Thì cứ ngồi đấy, mặc cho sự đời
Ngẫm xem biết bao con người
Hai cuộc kháng chiến , về nơi vĩnh hằng
Mặc cho cuộc sống nhố nhăng
Mặc cho sân khấu, Bẫy chăng đầy trời
Chỉ cần trái luật cuộc chơi
Ra rìa ngắm cảnh , ngắm trời tự do
Thiên hạ bàn chuyện nhỏ , to
Gồng gồng, ghánh ghánh thêm cho nặng người
Hãy chịu nếm thử Tuấn ơi
Đóng góp gì lắm , trách đời than thân
Hãy thử một chút gian truân
Biết cho người lính ,nhiều lần công lao
Mà có được hưởng đâu nào
Tuấn được như vậy – làm sao trách đời
Thôi từ giã một cuộc chơi
Hãy sống thoải mái với đời tự do


Ngày 1/12/2010

Phương Huyền

Thứ Ba, 9 tháng 8, 2011

Tâm sự về triều đại cuối cùng


TÂM SỰ

     Xưa cụ Hồ có nói với đại ý là : Dân ta không sợ thiếu, chỉ sợ không công bằng . Cán bộ dù ở cấp nào thì cái phải có đầu tiên là đạo đức , sống phải có tình, có nghĩa, có trước, có sau .
     Tôi thật sự buồn vì chỉ một cái trường THPT Yên Hòa nhỏ nhoi
thôi ,mà cách sử sự đã thiếu công bằng, không tình nghĩa rồi, vậy thì ở các cơ quan công quyền khác sẽ ra sao ?
      Việc sảy ra thật đơn giản- và chắc chắn ai cũng hiểu được chứ chẳng cần phải tốt nghiệp đại học và đứng trên bục giảng cho học trò
 “Hàng năm một trường học trong ngân sách có một số tiền để chi lương và những hoạt động khác, do tiết kiệm chi tiêu,thì cuối năm còn lại một ít tiền, nhà trường mới chi lương tháng thứ 13 cho mọi người .Vậy mà những người về hưu vào tháng 9, tháng 10, tháng 11 của năm lại bị cắt hoàn toàn. Hỏi đến thì nói rằng những người này không có tên ở bảng lương tháng 12.”
        Vậy công bằng ở đâu ? Nếu chẳng có chút tình nghĩa nào, thì cũng đem chia số tiền của cả năm cho 12 tháng, ai làm đến đâu thì hưởng đến đó – nhiều cơ quan người làm công chỉ cần làm qua tháng sáu là người ta đã tặng cả rồi ( Chút quà cuối cùng của cả một đời công tác- cống hiến )
         Tôi thiết nghĩ : Trường học là nơi để dậy cho học trò không chỉ kiến thức khoa học, mà còn hình thành cho học trò nhân cách, dậy cho học trò lối sống, uốn nắn cho học trò về đạo đức,cách ứng sử…
Ấy vậy mà hiệu trưởng có cách ứng sử đã thiếu công bằng thì chớ lại còn cách giải thích vòng vo ngu xuẩn, làm cho người nghe không thể chấp nhận . Khi được thắc mắc và phản ảnh nhiều thì cố tình điếc và câm- cuộc đời đâu chỉ sống có một ngày, một tháng hay một năm mà làm vậy- thế thì dậy trò cái gì đây ?
           Than ôi ! Trò dốt thì dù bất kỳ cương vị nào cũng tạo ra những điều đáng tiếc (dù chỉ là một lời nói, một cử chỉ hay một vài đồng vô nghĩa ) . Nếu đã sai rồi thì chỉ cần một lời xin lỗi cũng xong, mà cũng không có được ?
           Tội nghiệp thay vị trí một người đứng trên bục giảng
            Thật thương thay lũ học trò phải nghe lời rao giảng chỉ như nghe một cái máy ghi âm mà chẳng có tâm hồn ./.

                                                                          Phương Huyền

Chủ Nhật, 7 tháng 8, 2011

Những chuyến đi


NHẬT KÝ  THĂM ĐIỆN BIÊN
(Từ 1/9 đến 4/9/2006)
(Rất cám ơn thầy trò bạn Lộc)
***

Mười chín giờ ngày ba mốt
Tôi đang say xưa giảng nốt bài hình
Điện thoại reo bất thình lình
Của ông bạn Lộc thân tình bấy nay
Cùng nhau tâm sự dãi bày
Nơi hồ Ba Mẫu-ngất ngây hương trời
Hàn huyên thù tạc chuyện đời
Lúc về Lộc có lời mời du thu
Đến nơi xưa lắm quân thù
Đất Mường Thanh đó một khu anh hùng
Điện Biên mây núi chập trùng
Tình thầy sâu nặng, nghĩa cùng gửi trao
Trò xưa nhớ mãi công lao
Ba mươi năm ấy- biết bao nhiêu tình
Mồng một sắp xếp lịch trình
Sáu giờ xuất phát- chúng mình cùng đi
Quyết tâm gắng sức một khi
Xá gì mưa nắng, xá gì gian truân
Dừng xe đón bạn bao lần
Hòa Bình ăn sáng- góp phần nghỉ ngơi
Bảy rưỡi- ăn sáng xong rồi
Lên đường cho kịp tới nơi trong ngày
Trời đẹp đi thực là hay
Mười giờ-đã đến nơi này : Mộc Châu
Mọi người không muốn nghỉ lâu
Đi nhanh kịp đến phía đầu Tạ Khoa
Mười một giờ- đã vượt qua
Yên Châu, Hát Lót- rõ là đẹp sao
Mười hai giờ- mới rẽ vào
Quán ăn nghỉ lại, trút bao nhọc nhằn
Sau bốn lăm phút dừng chân
Sức người đã lại- góp phần vững tin
Đường đi đẹp tuyệt- muốn nhìn
Cây rừng, hoa lá, niêm tin thầy trò
 Cùng nhau chung sức chăm lo
Cây đời đẹp mãi, thân to, rễ bền
Nhắc nhau nhớ mãi đừng quên
Mười bốn giờ-đã ở trên đường đèo
Pha Đin- gió núi vui reo
Cây rừng, mây trắng rõi theo mọi người
Tuần Giáo e thẹn vẫy mời
Chào người tình nghĩa về chơi vui cùng
Hà Tây, Phú Thọ vui chung
Thái Bình, Vĩnh Phúc vẫn cùng nhớ thương
Đồng Nai, Hà Nội kiên cường
Quản chi gian khó về trường Điện Biên
Bao công sức xây đắp nền
Gốc tình gốc nghĩa- tạo nên cây đời
Mười bảy giờ- đã đến nơi
Thị trấn Mường Ảng tuyệt vời làm sao ?
Nghỉ ngơi, trò chuyện, đổi trao
Động viên gắng sức- vui nào vui hơn
Đường đi còn vượt bao nương
Bao rừng, bao suối- con đường ngắn thôi
Đến mười chín giờ hai mươi
Điện Biên rực sáng- vùng trời phía tây
Nhà khách tiệc đã sẵn bày
Vui mừng, chúc tụng, bắt tay đón mời
Tiệc xong cần được nghỉ ngơi
Ngày mai kín lịch dạo chơi đất này
Hôm sau bảy rưỡi đi ngay
Mồng hai tháng chín một ngày vui chung
Đền Bản Phủ- tuyệt một vùng          
Cây xanh nước biếc- tụ cùng cháu con
Một lòng vì nước vì non
Thành tâm tưởng niệm- mãi còn nhớ ghi
Mười giờ- trở lại lối đi

Thăm đồi A 1 xá gì nắng nôi
Mười rưỡi- Sở giáo dục mời
Tiệc vui đặt sẵn ở nơi núi rừng
Rượu, bia chúc tụng tưng bừng
Thầy trò gặp mặt- vui cùng với nhau
 Trưa nay được nghỉ hơi lâu
Chiều nay hội thảo- nhịp cầu cảm thông
Gặp nhau thỏa nỗi nhớ mong
Ba mươi năm ấy: mỏi trông, mỏi chờ
Vui chung đến mười bảy giờ
Đến bản Hoong Lếch- như mơ xứ này
Tiệc bày bao món bê quay
Rượu mời khéo thế- có ngày say xưa
Sức tôi chịu đựng có thừa
Phải giữ sức khỏe- tôi thưa câu này:
“Cám ơn trưởng bản hôm nay
Tôi hơi mệt mỏi trong ngày- xin thôi”
Đèn điện bừng sáng rực trời
Đội văn nghệ mời- múa sạp, xòe hoa
Điệu này có tự xưa xa
Tôi múa không lỗi- nhưng mà xin thôi
Bởi vì đã mệt quá rồi
Về ngay khách sạn- bỏ rơi múa xòe
Đêm nay vẫn nóng- "đêm hè" !
Ngủ sớm đâu được, bỏ xòe phí thôi
Mồng ba bốn rưỡi dậy rồi
Mường Thanh buổi sớm sương rơi mịt mù
Sáng nay đi khắp chiến khu
Thăm nơi trận địa quân thù phải tan
Đây Hồng Cúm, kia Him Lam
D 1 còn đó- muôn vàn chiến công

Núi cao mây trắng, mây hồng
Tượng đài sừng sững muôn lòng trông theo
Nghĩa trang đồng đội mến yêu
Nghỉ tại nơi ấy- chiều chiều nhớ quê
Chuyện vui đồng đội cùng nghe
Động viên thăm hỏi- khi về Mường Thanh
Đi đâu cũng nhớ các anh
Thắp hương cầu nguyện- lòng thành hiếu trung
Mười một giờ lại vui cùng
Thành Dương tửu quán ta chung họp bàn
Phòng giáo dục- tiếp đàng hoàng
Thầy trò vui vẻ, râm ran chuyện đời
Anh Hiển mới có lời mời
Chiều nay gặp mặt những người học sinh
Điện Biên nơi ấy nghĩa tình
Bước tiếp vững chắc-chúng mình làm gương
Học thật giỏi, trí kiên cường
Dựng xây đất nước- bản mường vàng son
Dìu dắt các cháu, các con
Điện Biên càng đẹp, mạnh còn hơn xưa
Họp mặt xem đã đến giờ
Thế hệ kế tiếp đón chờ vẫy hoa
Mừng vui gặp mặt chúng ta
Những thầy, trò cũ- về nhà : Điện Biên
Về đây từ khắp mọi miền
Hàn huyên, ca hát- vui trên hội trường
Bốn rưỡi ta lại khẩn trương
Chụp ảnh kỷ niệm mái trường đã qua
Mọi người như đã về nhà
Biết bao kỷ niệm, những là tình xưa
Nhà khách tỉnh ủy tiễn đưa
Bằng một tiệc rượu thật vừa vui, say
Bao nhiêu đặc sản sẵn bày
Bao nhiêu loại rượu nơi này mang ra
Chúc nhau trên đường về nhà
An toàn, khỏe mạnh thật là thần tiên
Từ đây trở lại mọi miền
Ấm áp tình nghĩa- dài trên đường đời
Rưng rưng nước mắt- mưa rơi
Tạm biệt mái ấm- con người Điện Biên
Mồng bốn- ấm áp một miền
Năm giờ đã dậy để lên đường về
Chia tay với một vùng quê
Điện Biên tình nghĩa- phải về xuôi thôi
Để rồi nhớ mãi một thời
Học hành phấn đấu nên người hôm nay
Bao giờ mới lại có ngày
Sẻ chia, tâm sự, bắt tay vui cùng
Phải xa mảnh đất anh hùng
Hẹn ngày gặp lại để cùng vui chung
Nói lời tạm biệt ngập ngừng
Thế nào cũng phải uống chung rượu mời
Mười bảy giờ về đến nơi
Thủ đô cách biệt đất trời Điện Biên
Tuy rằng mỗi chỗ, mỗi miền
Tình sâu nghĩa nặng ấm thêm tình người
Đã đi thăm thú nhiều nơi
Sao tôi không muốn phải rời Điện Biên


    Ngày 4/9/2006
                  Phương Huyền




Thứ Bảy, 6 tháng 8, 2011

Trên những nẻo đường



NHẬT KÝ ĐƯỜNG SỐ BỐN


Hè hai linh chín tuyệt vời
Đi chơi lại có mưa rơi rửa đường
Thông cùng với Gụ với Phường
Khảo sát đường bốn coi thường hiểm nguy
Mười sáu tháng sáu ra đi
Sáu giờ xuất phát, xá gì mưa rơi
Hoà Bình vừa mới tới nơi
Mưa càng nặng hạt, bèn ngồi trú mưa
Tưởng còn ngồi đó tới trưa
Mưa vừa mới ngớt, xe đưa dặm trường
Đường Tòng Đậu, xem tỏ tường
Cây lá đỏ thắm trên đường tưởng hoa
Bánh mỳ, sữa, rượu bỏ ra
Bồi dưỡng sức khoẻ để mà đi chơi
Ngồi bàn đá thật tuyệt vời
Biết đâu dưới đất: Vắt chơi, vắt đùa
Ăn chưa xong đã lại mưa
Thế là một bữa buổi trưa xong rồi
Trưa nay không được nghỉ ngơi
Xe bon bon mãi đến nơi đồi chè
Mộc Châu ta đã từng nghe
Phải tận mắt thấy: chè che khắp đồi
May thay mưa lại tạnh rồi
Ông Gụ chụp ảnh ghi nơi tuyệt trần
Mộc Châu vừa mới dừng chân
Chú Thông xăm thủng, xoay trần vá xe
Vá xong tạm biệt quê chè
Yên Châu vội đến để nghe tiếng xoài
Lắng nghe em kể một , hai
Nhưng mà chua lắm anh xài làm sao?
Đường tôi đã đi năm nào
Năm nay đẹp lắm, biết bao ân tình
Ông Gụ tích cực chụp hình
Thông thì cứ chạy, một mình đi xa
Mười bảy giờ tới Sơn La
Vội tìm khách sạn để mà nghỉ ngơi
Loanh quanh, đi lại một hồi
Trăm sáu một tối xin mời ông xem
Điều hoà, quạt bật suốt đêm
Vừa khô quần áo, vừa thêm mát người
Ăn xong tranh thủ nghỉ thôi
Để mai còn đến thăm nơi chiến trường
Sáu giờ đã lại lên đường
Đèo Sơn La đẹp dễ thương không nào


Đường vắng, trời mát tuyệt sao
Thuận Châu đã đến, nghỉ vào quán ăn
Vịt lộn, bánh cuốn dẻo săn
Ăn vào lấy sức còn băng đèo dài
Pha Đin đẹp tuyệt –Không sai!
Lại thêm trời nắng, miệt mài tới nơi
Mường Ảng nơi thật tuyệt vời
Thuỳ Dung đón tiếp anh nơi núi rừng
Ăn ngon lại rẻ quá chừng
Ba ông no bụng, vui mừng tiếp đi
Pa Khoang đã tới một khi
Hẹp hơn Đại Lải, Vậy thì đi qua
Mường Phăng nơi ấy còn xa
Phải đi cho tới, để mà ngắm trông
Núi rừng Tây Bắc góp công
Chiến thắng vĩ đại , non sông anh hùng
Điện Biên, cả nước vui chung
Thắng lợi oanh liệt, một vùng trời Nam
Quay ra định vào Pa Khoang
Nhưng mưa nặng hạt, gian nan còn nhiều
Ngắn thêm đường núi bao nhiêu
Bớt được gian khổ , đến chiều tới nơi
Điện Biên lòng chảo- Tuyệt vời
Tượng đài sừng sững , sáng ngời chiến công
Thăm Nậm Rốm-Một con sông
Xem cây cầu cổ, ngắm trông giặc hàng
Mười tám ăn sáng thật sang
Có phở Hà Nội, cửa hàng đông vui
Quẩy ròn, ăn phở ngon bùi
Ăn xong sảng khoái, lại vui lên đường
Mường Lay ta đến khẩn trương
Lòng hồ thuỷ điện –con đường gian lao
Mua xăng lại bị đá cào
Thông,Phường dừng lại phải vào thay xăm
Quán ăn vớ phải “Quán băm”
Nó tưởng thợ mộc, nó chăm tận tình
Trông cô chủ quán hơi xinh
Ăn xong nó tính cho mình:Hai trăm
 No rồi lại chẳng được nằm
Mà mưa nặng hạt, võng chăng cây nào?
Đường đi mới thật gian lao
Mìn nổ nó cấm-đi vào đá lăn
Vừa đi vừa ngắm chỗ nằm
May mưa đã tạnh, lại chăm chụp hình
Kỷ niệm một chút ân tình
Đáy hồ thuỷ điện ,chúng mình ở đây


May rồi: thấy một bãi cây
Ba ông mắc võng ngủ ngay nửa giờ
Ngủ trưa ông cũng lại mơ
Thiên đường lạc lối, ông chờ hỏi thăm
Ông Gụ thì thật là chăm
Gọi Phường,Thông dậy băng băng trên đường
Pa Tần đến thật khẩn trương
Pa So đang đợi, lại vương mưa rào
Nhưng mà có cản được nào
Mười bảy giờ đúng, đã vào Lai Châu
Lại tìm chỗ ngủ hồi lâu
Yên ổn chỗ ngủ, thì mau hỏi đường
Vào ăn ở quán “Hồng Phương”
Gặp cô Nhung pháp, dẫn đường khách tây
Ăn xong về nghỉ, ngủ ngay
Mười chín dậy sớm để “ bay” đường đèo
Lai Châu ,mưa vẫn bám theo
Lúc mưa, lúc tạnh-hiểm nghèo đã qua
Đến cổng trời-Đất Sa Pa
Thì trời bật nắng, thật là thần tiên
Thác Bạc đẹp tuyệt một miền
Chụp thật nhiều ảnh,lưu niên khi về
Thời tiết mới thật đáng mê
Phường gọi điện về :Hà Nội nóng sao ?
Rất nóng-ba tám độ, cao
Ở Sa Pa mát lẽ nào bỏ đi
Hai ngày lưu lại tức thì
Gụ, Thông chân khoẻ muốn đi trèo đèo
Ở khach sạn-Phường nhìn theo
Ngồi ngắm phố đẹp,thì trèo làm chi
Chợ tình đâu có ra gì !
Tập trung lũ rối -Mải đi xin tiền
Quay, quay, xoè ô như điên
Ông xem một lúc, chẳng phiền đến ai
Lại về khách sạn nằm dài
Hai mươi- Sáng sớm Lào Cai xuôi về
Thời tiết SA PA hết chê
Khoảng mười chín độ say mê lòng người
Ra về nhớ mãi khôn nguôi
Hà Giang đang đợi ba người tới thăm
Khởi hành năm giờ mười lăm
Lào Cai - sáu rưỡi đã ăn sáng rồi
Phở Hà Nội- cũng tốt thôi
Bánh xan đuých,mua sẵn rồi-Phòng thân
Phố Ràng cũng đã tới gần
Bắc Quang nơi ấy ta cần đi qua
Việt Lâm đường hãy còn xa
Vị Xuyên nơi đó chúng ta cùng vào
Hà Giang quả thật gần sao
“Công Cường”nhà nghỉ hãy vào qua đêm
Rượu Sán Lùng cũng say mềm
Thời tiết cũng nóng-bật thêm điều hoà
Để mát như ngày hôm qua
Hà Giang khi ấy- Sa Pa thật rồi
Bốn rưỡi phải dậy đi thôi
Bảy rưỡi nhìn thấy cổng trời rất cao
Quản Bạ -Trên đường đi vào
Ăn sáng ở mãi trên cao, chụp hình
Cánh đồng có cô tiên xinh
Đôi oản đẹp lắm- cho mình sờ xem
Sữa còn hay hết hả em
Hỏi làm chi nữa-Chẳng thèm nói không
Yên Minh đi cạnh dòng sông
Tên sông “Nho Quế” một lòng bám theo
Đường gian khổ, lại lắm đèo
Chỉ đi số một, bám theo hành trình
Ăn chay- ý nguyện chúng mình
Gói xôi giúp sức,cho tình đẹp hơn
Mưa rào mà chẳng thấy cơn
Làm ướt đường đến-khổ hơn lúc về
Trên đỉnh Lũng Cú- khỏi chê
Chụp khá nhiều ảnh-hướng về quê hương
Chiều nay còn một đoạn đường
Đồng Văn nơi ấy coi thường mưa sa
Đến nơi trời đã chiều tà
Thăm nơi phố cổ-mà ta thật buồn
Nghe giới thiệu-muốn đến luôn
Được xem tường đất –mái buồn lô nhô
Tường vi cũng đã chết khô
Đường làng văn hoá-mấp mô gạch ,bùn
 Quân du lịch-một lũ cùn
Giới thiệu kêu lắm-Lừa hùn vốn sao ?
Ba ông nói chuyện ,đổi trao
Hành trình sắp tới,lẽ nào bỏ qua
Mèo Vạc thị trấn đẹp mà
Nhìn trên cao xuống như là bức tranh
Bánh chưng ăn sáng-đi nhanh
Đừng có ăn phở mà thành bụng đau
Cái thùng Phường lắp phía sau
Thành bàn ăn đấy, hãy mau đem bày
Nào muối ớt, nào thịt xay
Vừa ăn no bụng đi ngay Cao Bằng
Đường núi đẹp, đi băng băng
Bảo Lạc, Tĩnh Túc, phải chăng Nguyên Bình
Cao Bằng đẹp quá quê mình
Hợp Giang thật tuyệt-chung tình ngàn năm
Pắc bó cũng muốn tới thăm
Dù đường khấp khổm hay bằng cũng đi
Có chỗ khổ sở cực kỳ
Ổ voi,ổ chó, nhiều khi ổ gà
Vào rồi lại lo lúc ra
Đi vòng đường núi, hơi xa cũng chiều
Thu hoạch chẳng được bao nhiêu
Cao Bằng về muộn, ra điều lo ăn
Vì trưa mải chạy băng băng
Ăn tạm xôi nếp nhì nhằng cho qua
Tắm xong,rửa dáy gọi là
Tìm đi tìm lại,may mà còn cơm
Ăn xong đi ngủ sớm hơn
Mai lo đường xấu, đường trơn, mưa rào
Đêm ngủ điện chẳng ra sao
Lúc có , lúc mất-khác nào hành nhau
May mà ông Gụ ngủ mau
Kéo gỗ thật ít- giúp nhau ngủ liền
Đêm mưa sấm chớp liên miên
Lo mai nước ngập khắp trên đường về
Đường bốn A đẹp khỏi chê
Mất một vài đoạn không mê được đường
Ba ông đi thật khẩn trương
Mặc cho đoạn xấu, coi thường nắng to
Chú Thông có một nỗi lo
Về nhà không kịp- vợ cho ăn đòn
Mười rưỡi qua khỏi núi non
Đường một đẹp lắm thì còn lo đâu
 Chợ Đông Kinh thật đẹp, giầu
Thoả sức mua sắm-Kiếm đâu đủ tiền
Mười một rưỡi đến quán “Hiên”
Bia Trung Quốc-vịt quay liền :nửa con
Cùng nhau thưởng thức món ngon
Kết thúc một chuyến trèo non, đường dài
Chín ngày không thể đơn sai
Ngàn tám cây số chưa hài lòng đi
Phường , Thông , phải về tức thì
Chuyến khác lại đợi đến khi hè về
Hãy đi khắp nẻo, miền quê
Từ Nam ra Bắc- Thoả thuê ngắm nhìn
Bức tranh Đất Nước-Niềm tin
Đẹp, Giầu , Nhân ái -Phải gìn giữ chung ./.

Ngày 25 tháng6 năm 2009
 
Phương Huyền


Thứ Sáu, 5 tháng 8, 2011

Đổi gió ngày chủ nhật



ĐI CHƠI KIM BÔI


Chủ nhật cùng bạn đi chơi
Chỗ đến nên chọn một nơi hữu tình
Kim Bôi thuộc đất Hoà Bình
Một ngày vui tắm cho mình khoẻ ra
Ăn trưa liệu có thịt gà ?
H5, N1 vậy là hết chơi
Hãy thay món khác tuyệt vời
Lợn rừng xào nấm có xơi không nào ?
Cơm lam có ở vùng cao
Vừa thơm vừa rẻo, ăn vào trẻ ra
Khoai môn canh thật đậm đà
Lá nồm nấu thịt trâu già vẫn ngon
Lợn mọi không ngấy lại ròn
Ăn nhiều rồi đấy, lại còn muốn ăn !
Xương lợn đem nấu canh măng
Rượu cần được đổ thêm bằng nước trong
Cả năm ngày nhớ , đêm mong
Đi Kim Bôi để thoả lòng bấy lâu
Nguy cơ dịch cúm toàn cầu
Cắt đi một món còn đâu thịt gà
Toàn dê, dê cụ - trẻ ra
Ăn rồi mới thấy rõ là thịt dê
Nghỉ ngơi một buổi , ra về
Nhìn đi , nhìn lại chỉ dê là nhiều
Đến nơi gió lại đổi chiều
Dịch dê ,dê chết- lại chiêu gà rừng
Xiên thịt nướng- khói thơm lừng
Canh xương chẳng có biết lùng đâu ra
 Rượu mang đi , thật đậm đà
Ăn xong đi ngủ thật là thần tiên
Ngủ rồi đâu có được yên !
“Ka ra” nó gọi , nó phiền lão đây
Gào chẳng được, hát chẳng hay
Ngủ đâu có được, phí ngay rượu nồng
Có còn đi tắm nữa không ?
Ra về có được chút lòng thảnh thơi
Một ngày chủ nhật đi chơi
Cười vui thoải mái cho đời lên Tiên ./.



Phương Huyền

Tình nghĩa Thầy trò




TÌNH NGHĨA THẦY TRÒ

(Tặng các con lớp D1đến thăm thầy)
20/11/2010

Lại một hè nữa đi qua
Mà thầy vẫn thấy như là mới đây
Tình thầy trò vẫn ắp đầy
Bốn mốt gương mặt-mà thầy vẫn ghi
Từ ngôi trường cũ tỏa đi
Mỗi con, mỗi nẻo- quản chi đường đời
Mỗi con tỏa sáng mỗi nơi
Đó là đền đáp- một thời thầy mong
D1 thầy vẫn chờ trông
Các con cố gắng- thỏa lòng mẹ, cha
Sao cho ích nước, lợi nhà
Công thầy, công của mẹ cha đáp đền
Các con hãy nhớ- đừng quên
Luôn sống ngay thẳng- vững bền lòng son
Sau này truyền lại cháu con
Một thời đáng nhớ, để còn tiến xa
Một thời học tập đã qua
Đầy ắp kỷ niệm thật là khó quên
Một khi con đã làm nên
Tự hào trường cũ-đắp nền tương lai
Điều thầy muốn nói thật dài
Mong rằng tình cảm không phai, không mờ
Tặng con một vài vần thơ
Tháng chờ, năm đợi- bến bờ vinh quang ./.


       Phương Huyền