Thứ Bảy, 6 tháng 8, 2011

Trên những nẻo đường



NHẬT KÝ ĐƯỜNG SỐ BỐN


Hè hai linh chín tuyệt vời
Đi chơi lại có mưa rơi rửa đường
Thông cùng với Gụ với Phường
Khảo sát đường bốn coi thường hiểm nguy
Mười sáu tháng sáu ra đi
Sáu giờ xuất phát, xá gì mưa rơi
Hoà Bình vừa mới tới nơi
Mưa càng nặng hạt, bèn ngồi trú mưa
Tưởng còn ngồi đó tới trưa
Mưa vừa mới ngớt, xe đưa dặm trường
Đường Tòng Đậu, xem tỏ tường
Cây lá đỏ thắm trên đường tưởng hoa
Bánh mỳ, sữa, rượu bỏ ra
Bồi dưỡng sức khoẻ để mà đi chơi
Ngồi bàn đá thật tuyệt vời
Biết đâu dưới đất: Vắt chơi, vắt đùa
Ăn chưa xong đã lại mưa
Thế là một bữa buổi trưa xong rồi
Trưa nay không được nghỉ ngơi
Xe bon bon mãi đến nơi đồi chè
Mộc Châu ta đã từng nghe
Phải tận mắt thấy: chè che khắp đồi
May thay mưa lại tạnh rồi
Ông Gụ chụp ảnh ghi nơi tuyệt trần
Mộc Châu vừa mới dừng chân
Chú Thông xăm thủng, xoay trần vá xe
Vá xong tạm biệt quê chè
Yên Châu vội đến để nghe tiếng xoài
Lắng nghe em kể một , hai
Nhưng mà chua lắm anh xài làm sao?
Đường tôi đã đi năm nào
Năm nay đẹp lắm, biết bao ân tình
Ông Gụ tích cực chụp hình
Thông thì cứ chạy, một mình đi xa
Mười bảy giờ tới Sơn La
Vội tìm khách sạn để mà nghỉ ngơi
Loanh quanh, đi lại một hồi
Trăm sáu một tối xin mời ông xem
Điều hoà, quạt bật suốt đêm
Vừa khô quần áo, vừa thêm mát người
Ăn xong tranh thủ nghỉ thôi
Để mai còn đến thăm nơi chiến trường
Sáu giờ đã lại lên đường
Đèo Sơn La đẹp dễ thương không nào


Đường vắng, trời mát tuyệt sao
Thuận Châu đã đến, nghỉ vào quán ăn
Vịt lộn, bánh cuốn dẻo săn
Ăn vào lấy sức còn băng đèo dài
Pha Đin đẹp tuyệt –Không sai!
Lại thêm trời nắng, miệt mài tới nơi
Mường Ảng nơi thật tuyệt vời
Thuỳ Dung đón tiếp anh nơi núi rừng
Ăn ngon lại rẻ quá chừng
Ba ông no bụng, vui mừng tiếp đi
Pa Khoang đã tới một khi
Hẹp hơn Đại Lải, Vậy thì đi qua
Mường Phăng nơi ấy còn xa
Phải đi cho tới, để mà ngắm trông
Núi rừng Tây Bắc góp công
Chiến thắng vĩ đại , non sông anh hùng
Điện Biên, cả nước vui chung
Thắng lợi oanh liệt, một vùng trời Nam
Quay ra định vào Pa Khoang
Nhưng mưa nặng hạt, gian nan còn nhiều
Ngắn thêm đường núi bao nhiêu
Bớt được gian khổ , đến chiều tới nơi
Điện Biên lòng chảo- Tuyệt vời
Tượng đài sừng sững , sáng ngời chiến công
Thăm Nậm Rốm-Một con sông
Xem cây cầu cổ, ngắm trông giặc hàng
Mười tám ăn sáng thật sang
Có phở Hà Nội, cửa hàng đông vui
Quẩy ròn, ăn phở ngon bùi
Ăn xong sảng khoái, lại vui lên đường
Mường Lay ta đến khẩn trương
Lòng hồ thuỷ điện –con đường gian lao
Mua xăng lại bị đá cào
Thông,Phường dừng lại phải vào thay xăm
Quán ăn vớ phải “Quán băm”
Nó tưởng thợ mộc, nó chăm tận tình
Trông cô chủ quán hơi xinh
Ăn xong nó tính cho mình:Hai trăm
 No rồi lại chẳng được nằm
Mà mưa nặng hạt, võng chăng cây nào?
Đường đi mới thật gian lao
Mìn nổ nó cấm-đi vào đá lăn
Vừa đi vừa ngắm chỗ nằm
May mưa đã tạnh, lại chăm chụp hình
Kỷ niệm một chút ân tình
Đáy hồ thuỷ điện ,chúng mình ở đây


May rồi: thấy một bãi cây
Ba ông mắc võng ngủ ngay nửa giờ
Ngủ trưa ông cũng lại mơ
Thiên đường lạc lối, ông chờ hỏi thăm
Ông Gụ thì thật là chăm
Gọi Phường,Thông dậy băng băng trên đường
Pa Tần đến thật khẩn trương
Pa So đang đợi, lại vương mưa rào
Nhưng mà có cản được nào
Mười bảy giờ đúng, đã vào Lai Châu
Lại tìm chỗ ngủ hồi lâu
Yên ổn chỗ ngủ, thì mau hỏi đường
Vào ăn ở quán “Hồng Phương”
Gặp cô Nhung pháp, dẫn đường khách tây
Ăn xong về nghỉ, ngủ ngay
Mười chín dậy sớm để “ bay” đường đèo
Lai Châu ,mưa vẫn bám theo
Lúc mưa, lúc tạnh-hiểm nghèo đã qua
Đến cổng trời-Đất Sa Pa
Thì trời bật nắng, thật là thần tiên
Thác Bạc đẹp tuyệt một miền
Chụp thật nhiều ảnh,lưu niên khi về
Thời tiết mới thật đáng mê
Phường gọi điện về :Hà Nội nóng sao ?
Rất nóng-ba tám độ, cao
Ở Sa Pa mát lẽ nào bỏ đi
Hai ngày lưu lại tức thì
Gụ, Thông chân khoẻ muốn đi trèo đèo
Ở khach sạn-Phường nhìn theo
Ngồi ngắm phố đẹp,thì trèo làm chi
Chợ tình đâu có ra gì !
Tập trung lũ rối -Mải đi xin tiền
Quay, quay, xoè ô như điên
Ông xem một lúc, chẳng phiền đến ai
Lại về khách sạn nằm dài
Hai mươi- Sáng sớm Lào Cai xuôi về
Thời tiết SA PA hết chê
Khoảng mười chín độ say mê lòng người
Ra về nhớ mãi khôn nguôi
Hà Giang đang đợi ba người tới thăm
Khởi hành năm giờ mười lăm
Lào Cai - sáu rưỡi đã ăn sáng rồi
Phở Hà Nội- cũng tốt thôi
Bánh xan đuých,mua sẵn rồi-Phòng thân
Phố Ràng cũng đã tới gần
Bắc Quang nơi ấy ta cần đi qua
Việt Lâm đường hãy còn xa
Vị Xuyên nơi đó chúng ta cùng vào
Hà Giang quả thật gần sao
“Công Cường”nhà nghỉ hãy vào qua đêm
Rượu Sán Lùng cũng say mềm
Thời tiết cũng nóng-bật thêm điều hoà
Để mát như ngày hôm qua
Hà Giang khi ấy- Sa Pa thật rồi
Bốn rưỡi phải dậy đi thôi
Bảy rưỡi nhìn thấy cổng trời rất cao
Quản Bạ -Trên đường đi vào
Ăn sáng ở mãi trên cao, chụp hình
Cánh đồng có cô tiên xinh
Đôi oản đẹp lắm- cho mình sờ xem
Sữa còn hay hết hả em
Hỏi làm chi nữa-Chẳng thèm nói không
Yên Minh đi cạnh dòng sông
Tên sông “Nho Quế” một lòng bám theo
Đường gian khổ, lại lắm đèo
Chỉ đi số một, bám theo hành trình
Ăn chay- ý nguyện chúng mình
Gói xôi giúp sức,cho tình đẹp hơn
Mưa rào mà chẳng thấy cơn
Làm ướt đường đến-khổ hơn lúc về
Trên đỉnh Lũng Cú- khỏi chê
Chụp khá nhiều ảnh-hướng về quê hương
Chiều nay còn một đoạn đường
Đồng Văn nơi ấy coi thường mưa sa
Đến nơi trời đã chiều tà
Thăm nơi phố cổ-mà ta thật buồn
Nghe giới thiệu-muốn đến luôn
Được xem tường đất –mái buồn lô nhô
Tường vi cũng đã chết khô
Đường làng văn hoá-mấp mô gạch ,bùn
 Quân du lịch-một lũ cùn
Giới thiệu kêu lắm-Lừa hùn vốn sao ?
Ba ông nói chuyện ,đổi trao
Hành trình sắp tới,lẽ nào bỏ qua
Mèo Vạc thị trấn đẹp mà
Nhìn trên cao xuống như là bức tranh
Bánh chưng ăn sáng-đi nhanh
Đừng có ăn phở mà thành bụng đau
Cái thùng Phường lắp phía sau
Thành bàn ăn đấy, hãy mau đem bày
Nào muối ớt, nào thịt xay
Vừa ăn no bụng đi ngay Cao Bằng
Đường núi đẹp, đi băng băng
Bảo Lạc, Tĩnh Túc, phải chăng Nguyên Bình
Cao Bằng đẹp quá quê mình
Hợp Giang thật tuyệt-chung tình ngàn năm
Pắc bó cũng muốn tới thăm
Dù đường khấp khổm hay bằng cũng đi
Có chỗ khổ sở cực kỳ
Ổ voi,ổ chó, nhiều khi ổ gà
Vào rồi lại lo lúc ra
Đi vòng đường núi, hơi xa cũng chiều
Thu hoạch chẳng được bao nhiêu
Cao Bằng về muộn, ra điều lo ăn
Vì trưa mải chạy băng băng
Ăn tạm xôi nếp nhì nhằng cho qua
Tắm xong,rửa dáy gọi là
Tìm đi tìm lại,may mà còn cơm
Ăn xong đi ngủ sớm hơn
Mai lo đường xấu, đường trơn, mưa rào
Đêm ngủ điện chẳng ra sao
Lúc có , lúc mất-khác nào hành nhau
May mà ông Gụ ngủ mau
Kéo gỗ thật ít- giúp nhau ngủ liền
Đêm mưa sấm chớp liên miên
Lo mai nước ngập khắp trên đường về
Đường bốn A đẹp khỏi chê
Mất một vài đoạn không mê được đường
Ba ông đi thật khẩn trương
Mặc cho đoạn xấu, coi thường nắng to
Chú Thông có một nỗi lo
Về nhà không kịp- vợ cho ăn đòn
Mười rưỡi qua khỏi núi non
Đường một đẹp lắm thì còn lo đâu
 Chợ Đông Kinh thật đẹp, giầu
Thoả sức mua sắm-Kiếm đâu đủ tiền
Mười một rưỡi đến quán “Hiên”
Bia Trung Quốc-vịt quay liền :nửa con
Cùng nhau thưởng thức món ngon
Kết thúc một chuyến trèo non, đường dài
Chín ngày không thể đơn sai
Ngàn tám cây số chưa hài lòng đi
Phường , Thông , phải về tức thì
Chuyến khác lại đợi đến khi hè về
Hãy đi khắp nẻo, miền quê
Từ Nam ra Bắc- Thoả thuê ngắm nhìn
Bức tranh Đất Nước-Niềm tin
Đẹp, Giầu , Nhân ái -Phải gìn giữ chung ./.

Ngày 25 tháng6 năm 2009
 
Phương Huyền


0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ