Thứ Tư, 31 tháng 8, 2011

Bao giờ cho đến ngày xưa





BAO GIỜ CHO ĐẾN NGÀY XƯA


Bao giờ cho đến ngày xưa
Con người tình nghĩa-đón đưa- mời chào
Đâu coi mâm cỗ quá cao
Phần người lớn lắm- làm sao chê cười
Bây giờ đã bớt phần người
Phần con quá lớn- vậy thời nghĩ sao ?
Một đồng nhỏ- chẳng là bao !
Mà câm như hến- lẽ nào không chê
Bao giờ mới hết u mê
Phần người trở lại miền quê : Yên Hòa
Ngồi rồi nghĩ chuyện đã qua
Đau lòng thấy kẻ người ta nhìn vào
Không hiểu dạy dỗ làm sao ?
Hiệu trưởng trường quận- lẽ nào không oai !
Cứ quyết- mặc kệ đúng- sai
Chẳng tình- chẳng nghĩa- mặc ai- mặc đời
Miễn không sảy chuyện thì thôi
Nếu lỡ sảy rồi-mặc kệ cho sai
Mọi lời đều bỏ ngoài tai
Chỉ câm như hến-mặc ai nói gì
Bảo ngươi –hãy tỉnh lại đi
Nếu không thì dạy cái gì trò đây
Thương thay con trẻ hiện nay
Học thầy như thế- thì mày hỏng thôi
Nhớ rằng : Sống ở trên đời
Có nhân- có nghĩa, đi đôi mới bền ./.

                 30/8/2011
                           Phương Huyền

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ