Thứ Bảy, 30 tháng 7, 2011

Xem chèo Lưu Bình- Dương Lễ

Xem chèo Lưu Bình,Dương Lễ

Ngày xưa có chuyện thật hay
Tình bạn tốt quá ngày nay khó tìm
Kể rằng ở quê vùng lim
Dương  Lễ chăm chỉ, lặng im học hành
Lưu Bình cậy giỏi nhớ nhanh
Dong chơi thoải mái, vin cành bẻ hoa
Ba năm thoang thoáng đi qua
Đến kỳ thi hội rồng đà gặp mây
Bõ công đèn sách tháng ngày
Dương Lễ đã đỗ ở ngay lần đầu 
Nghỉ ngơi chưa được bao lâu
Nhà vua bổ nhiệm đứng đầu các quan
Lưu Bình thật sự gian nan
Đã trượt thì chớ, lại mang nợ nần
Nghĩ rằng con tạo xoay vần
Đến nhờ Dương Lễ lập thân cho mình
Chút tình bạn, thủa bình minh
Ra tay tế độ cho tình đẹp thêm
Dương Lễ suy nghĩ: không nên
Cho bạn tiền bạc dễ quên học hành
Lệnh cho các chú lính canh
Thấy Lưu Bình đến, cấm anh ta vào
Cà meo cơm mốc liền trao
Lưu Bình hận mãi còn vào làm chi
Thôi chẳng nhờ bạn làm gì
Khi ta cơ nhỡ, đuổi đi bực mình
Dương Lễ có cô vợ xinh
Châu Long đẹp quá- trông mình thật duyên
Dưong Lễ đem bạc cùng tiền
Nhờ vợ chăm chút bạn hiền-học thi
Lưu Bình vừa bị đuổi đi
Hận mình đen bạc, tiếc gì tình xưa
Nghinh Hương quán ấy- buổi trưa
Gặp nàng tiên nữ cũng vừa tới nơi
Lưu viết trên vách- trách đời
Để cho tiên nữ chê cười bác Lưu
Người đâu trách phận hẩm hưu
Chớ có quẫn chí, phải mưu phục thù
Học hành thơ phú trơn chu
Nếu được như thế- Em bù cho anh
Bác Lưu nghe được tin lành
Tiên nữgiúp đỡ: ngọt canh, ấm lòng
Ba năm chẳng quản đục trong
Dùi mài kinh sử đợi mong thi đình
Rõ chán cho bác Lưu Bình
Mai thi, nay cứ rập rình đòi yêu
Châu Long đâu có chịu chiều
Bởi vì Dương Lễ- Chồng yêu muôn đời
Cất công nuôi bạn một nơi
Ba năm không đỗ, thì mời sáu năm
Đêm nay đẹp lắm-Trăng rằm
Mặc Lưu Bình hứa, trăm năm cùng nàng
Có ba chén rượu xếp ngang
Chén một: Bình muốn cùng nang tạ ơn
Ba năm chàng kể thiệt hơn
Chăn đơn, gối chiếc, giận hờn chi đây
Chén hai: Bình muốn giãi bày
Tỏ lòng chung thuỷ những ngày tiếp theo
Chén ba: chàng muốn được yêu
Nhưng đâu có được, khó chiều- Mai thi
Lưu Bình đâu chịu một khi
Năn nỉ- ngon ngọt- thầm thì- van xin
Châu Long buộc phải đi tìm
Cây bút thi cũ- nằm im bên phòng
Bấy giờ Bình chịu rằng không
Để đầu thanh thản,mai hòng đỗ cao
Đành lòng hứa hẹn đổi trao
Khi nào đõ đạt hãy vào cùng nhau
Nhưng mà tin đõ chưa lâu
Châu Long từ biệt để mau về nhà
Lúc đi có một chút quà:
“Duyên thiên kỳ ngộ” thật là thần tiên
Ba năm chẳng giám làm phiền
Để Lưu Bình lặng- Tu tiên cõi trần
Đỗ rồi về đón “hồng quần”
Cùng nhau hưởng phúc ái ân vẹn toàn
Nhưng mà tìm mãi dọc ngang
Châu Long chẳng thấy- Biết nàng đi đâu
Hay tin có chú lính hầu
Ở dinh Dương Lễ đến mau chúc mừng
Lụa mười tấm- Vàng mười thưng
Lưu Bình đau sót dửng dưng đuổi về
Cho rằng lúc khó thì chê
Đến khi bạn đỗ muốn về tình xưa
Chú lính khẩn khoản xin thưa:
Vừa thấy tiên nữ buổi trưa về trời
Bác Lưu muốn đến tận nơi
Cho tường mọi lẽ, xem người còn không
Dinh Dương cách một cánh đồng
Đến nói cho biết, cho lòng thảnh thơi
Đến nơi lại được chào mời
Trách người quân tử cho sơi cơm cà
Chưa xong đã bị đuổi ra
Bây giờ đõ đạt thật là cao sang
Nói ra hổ thẹn, bẽ bàng
Thôi thì chẳng bạn, chăng hàng đồng liêu
Dương Lễ mời mãi- Bình siêu
Cho vợ chào hỏi giải điều đã qua
Bác Lưu nhìn thấy trong nhà
Tiên nữ đứng đó, rõ là Châu Long
Bấy giờ mới tỏ tấm lòng
Trước thì sỉ nhục- sau mong giúp người
Lưu Bình cảm tạ khôn nguôi
Nên công, nên quả, có nơi sang giầu
Chuyện dài kể đã hồi lâu
Tấm gương-hậu thế cùng nhau soi vào ./.
Tháng 2 năm 2009

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ